Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Đường Ninh, cô hãy biết thỏa mãn đi, đừng trèo lên nữa, nếu không, tôi không biết Vũ Nhu và chị tôi sẽ còn làm ra chuyện gì để tổn thương cô, chẳng lẽ cô thật sự muốn mình đầy thương tích?" Hàn Vũ Phàm gấp giọng nói với bóng lưng của Đường Ninh: “Cô hãy quay đầu đi, đừng trả thù nữa."
Đường Ninh không dừng bước, bởi vì cô cảm thấy Hàn Vũ Phàm, sau khi làm nhiều chuyện tổn thương cô như vậy, ngoài buồn cười ra cũng chỉ có buồn cười.
Sau đó, Đường Ninh quay đầu, theo bản năng nhìn thùng rác cách Hàn Vũ Phàm không xa, thư mời bị xé nát của cô vẫn còn nằm ở bên trong.
Trả thù?
"Hàn Vũ Phàm, thứ tôi muốn, chỉ có công bằng, trong lòng anh hẳn rất rõ tôi đang nói gì đúng không? Anh đã cho tôi công bằng chưa?"
Vẻ mặt Hàn Vũ Phàm rất nghiêm trọng, dồn dập lần theo ánh mắt của Đường Ninh, nhưng, Đường Ninh đã nghiêng đầu đi, chỉ cho anh ta một bóng lưng cứng rắn.
Hàn Vũ Phàm suy đoán, có phải Đường Ninh đã biết chuyện đêm Tỏa Sáng hay không?
Sau khi rời khỏi văn phòng của Hàn Vũ Phàm về sau, Đường Ninh đi ra khỏi cửa Thiên Nghệ, có điều Mặc Vũ Nhu vẫn không sửa được bản tính thích rêu rao khắp nơi của cô ta, ở cửa Thiên Nghệ, chặn đường Đường Ninh, vẻ mặt ngả ngớn mà kiêu căng: "Đây chẳng phải là người mẫu mới nổi của thủ đô chúng ta - Đường Ninh sao? Gần đây vô cùng nổi tiếng đó nha."
"Tránh ra." Đường Ninh bình tĩnh nói.
"Tôi nhận được thư mời của đêm Tỏa Sáng, cô thì sao? Người mẫu mới nổi như chúng ta..." Mặc Vũ Nhu đặt đầu mình vào vai Đường Ninh, trong giọng nói mang theo sự mỉa mai: “Chụp xu hướng phương đông thì thế nào? Còn không phải bị giới người mẫu từ chối ở ngoài cửa? Tôi tin cô hiểu được tầm quan trọng của đêm Tỏa Sáng đối với giới người mẫu hơn tôi chứ?"
Mặc Vũ Nhu lấy thư mời ra, khoe khoang trước mặt Đường Ninh: "Tôi có... Mà cô không có, a, đúng, sao cô có thể có thư mời được đây? Bây giờ ngay cả người đại diện cô cũngkhông có, còn phải tự mình đàm phán hợp đồng đúng không?"
Đường Ninh không nhúc nhích đứng tại chỗ , mặc cho Mặc Vũ Nhu phách lối, đợi cho Mặc Vũ Nhu nói xong, Đường Ninh mới nở nụ cười, chỉ dùng âm thanh chỉ hai người mới có thể nghe được nói với Mặc Vũ Nhu: "Giường của ban giám khảo... mềm hơn Hàn Vũ Phàm đúng không?"
Mặc Vũ Nhu toàn thân cứng đờ.
"Đêm Tỏa Sáng và có người bàn hợp đồng cho tôi hay không, đều không cần cô quan tâm, cô nên dùng nhiều nước hoa át đi mùi trên người cô đi... Mùi gian tình quá nồng, cô cảm thấy Hàn Vũ Phàm có thể mắt mù được bao lâu?"
Nói xong, Đường Ninh nhìn trong hai con ngươi Mặc Vũ Nhu hiện sự chột dạ, sau đó, cô cười xùy một tiếng, đẩy Mặc Vũ Nhu ra, rời khỏi cửa Thiên Nghệ, để lại Mặc Vũ Nhu ở sau lưng âm độc nguyền rủa.
Tố chất chuyên nghiệp của Mặc Vũ Nhu không cao, là bởi vì cô ta bỏ ra quá nhiều tâm tư để tính kế và ham hư vinh, lại còn kề vai sát cánh với Hàn Vũ Phàm, nếu không, cô ta vào nghề bốn năm năm, thế nào cũng có thể đi lên đỉnh cao, không đến mức bây giờ vẫn chỉ nằm ở hạng B.
Sau khi ra khỏi Thiên Nghệ, chị Long mang theo nụ cười thần bí ngồi trên xe đợi cô, vẻ mặt Đường Ninh vô cùng nghi hoặc, cuối cùng không nhịn được cười ra tiếng: "Có chuyện gì vậy?"
"Chị dẫn em đi một nơi." Nói xong, chị Long khởi động xe hơi, sau đó đưa Đường Ninh đến nội thành phồn hoa nhất thủ đô, đi vào thương hiệu trang phục xa hoa nhất.
"Dẫn em tới đây làm cái gì?" Đường Ninh nhìn tủ trưng bày, hơi sợ bị fan hâm mộ phát hiện ra.
"Mua chiến bào..."
Giọng nó trầm thấp từ tính này, không phải từ Long tỷ, mà là xuất phát từ Mặc Đình chờ đợi đã lâu ở khu khách quý, chỉ thấy anh mặc một bộ âu phục màu xanh đậm ôm lấy cơ thể cao ráo tráng kiện của anh, bước đi tự tin và tôn quý, khóe miệng nở nụ cười tự tin mị hoặc, như thể đế vương bước ra từ bức tranh.
"Đình..."
Bạn đang đọc bộ truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức, truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức , đọc truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức chương mới