Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trên đường đi đến đài phát thanh, Đường Ninh xuống xe giữa đường mua thuốc, cô đi lấy nước ấm rồi nhìn tận mắt Mặc Đình uống thuốc vào mới tính bỏ qua. Mặc Đình nhìn thái độ lo lắng của cô, anh cố nặn ra nụ cười, nói: "Anh đã uống thuốc rồi, em còn tức giận?"
"Vậy lần sau gặp phải chuyện thế này, có phải anh vẫn sẽ không nói cho em biết hay không?" Đường Ninh nghiêm túc nhìn anh, hỏi.
"Em biết anh rất mạnh, có thể vạch ra chiến lược gì gì đó, anh vĩnh viễn đều luôn để người ta thấy một mặt mạnh mẽ của mình, nhưng chúng ta là vợ chồng thật sự, những lúc anh cần em nhất, em có thể ở bên cạnh anh, anh chỉ nghĩ đây là chuyện nhỏ, nhưng em vẫn sẽ lo lắng..."
"Mặc Đình, tình yêu mà em muốn thật sự không phức tạp lắm đâu, em muốn người đó quan tâm đến em, và em quan tâm đến người đó, chỉ như vậy mà thôi."
Mặc Đình nghe xong những lời này, anh trầm mặc hai giây, rồi đưa tay ra ômg Đường Ninh vào trong ngực: "Sau này anh sẽ nghe theo em cả."
Đường Ninh đập nhẹ vào ngực của Mặc Đình, giống như là kháng nghị trong im lặng, sau đó cô cũng ôm thật chặt eo của anh.
Với tư cách là đế vương của vương quốc giải trí, quả quyết sát phạt là trạng thái bình thường của anh, dù sao đấy là thế giới tàn khốc, vòng giải trí đều thực tế hơn so với bất kỳ vòng nào khác, mặc dù anh không ngụy trang quá mức, nhưng đúng là anh không muốn bộc lộ rõ bản thân của mình, nhưng cô gái bé bỏng trong ngực này...
Ngay cả một bệnh cảm nho nhỏ, cũng có thể làm cô gấp đến vậy...
Giống như là hiện bộ mặt nguyên thủy nhất, đơn thuần nhất giữa người với người, ở trước mặt anh.
Đúng vậy, thích một người là yêu, là nũng nịu với người đó, có thể thoải mái bộc lộ sự tức giận của mình ở trước mặt người đó, hy sinh vì người đó, tại sao mình phải chống đỡ đến mệt mỏi ở trước mặt người mình thích nhất chứ?
Hai người im lặng ôm nhau, cảm thụ hơi ấm của nhau, giống như đang thu nhiệt độ cơ thể của nhau, sau đó chuông báo hiệu trên điện thoại di động của Đường Ninh vang lên, báo thức bảy giờ năm mươi phút, cuộc họp với đài phát thanh sắp bắt đầu rồi, nhưng cô là nhân vật chính vẫn còn ở trên đường...
Đường Ninh nhíu chặt mày lại, nhưng không nói gì cả, Mặc Đình đoạt lấy điện thoại di động trong tay cô, nói với cô: "Anh sẽ không để em phải chịu ủy khuất đâu..."
..........................
Phòng họp đài phát thanh.
Người phụ trách bao gồm người dẫn chương trình và khách quý khác đều đã đến, nhưng duy chỉ có Đường Ninh còn chậm chạp không thấy người đâu, người phụ trách nhìn chị Long đang ngồi ở chỗ của Đường Ninh, trong mát thoáng vẻ khó chịu, nhìn đến mức làm chị Long lộp bộp trong lòng, dự cảm không được tốt lắm.
Đài phát thanh này rất nổi tiếng trong giới, mặc dù không phải là chương trình truyền hình trực tiếp, nhưng do nội dung chương trình rất hay và chế tác cũng rất chuyên nghiệp, nên cực kỳ có uy tín ở trong giới.
Tự nhiên, sẽ có rất nhiều nghệ sỹ tranh đoạt muốn xuất hiện trong chương trình này, Đường Ninh chỉ là người mẫu có chút danh tiếng, trong số bốn nghệ sỹ bên nhà đài mời tới, cô là người có sức ảnh hưởng nhỏ nhất thì không nói, còn qua loa lấy lệ chỉ để trợ lý xuất hiện.
Người phụ trách là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, bởi vì bị bệnh bạc tóc nên nhìn vẻ ngoài già hơn tuổi, trực tiếp đưa tay chỉ vào mặt chị Long nói: "Mập mạp chết bầm, cô có thể đi được rồi, sau này người mẫu nhà cô đừng nghĩ tới chuyện lên chương trình của tôi nữa."
Không phải là chị Long chưa từng cố gắng, mà do đối phương dầu muối không vào, mặc kệ bạn có lý do gì, nếu không xuất hiện trong thời gian đã hẹn, vậy chứng tỏ bạn là người không chuyên nghiệp, không có đạo đức nghề nghiệp.
Những người khác đều không nhịn được nhìn chị Long, như đang nhắc nhở cô ấy mau rời đi đi, đừng ảnh hưởng đến tiến độ công việc của người khác nữa. Các khách mời ở đây, ai cũng đều chạy tới từ bốn phương tám hướng, không phải chỉ có mình người mẫu nhà cô mới bận rộn.
Chị Long khó chịu đứng dậy, đang muốn rời đi, thì thấy Đường Ninh thở hổn hển xuất hiện ở cửa phòng họp: "Thật xin lỗi, tôi tới trễ."
Người phụ trách nhìn thấy Đường Ninh đến, trực tiếp đứng dậy, tức giận nói: "Cô coi đây là cái chợ à? Muốn đến lúc nào thì đến lúc đó? Đường Ninh, tôi nói cho cô biết, cô mau mang trợ lý của mình cút đi đi, một người nổi tiếng bằng cách leo lên giường của người khác, cô thật sự coi mình là mâm đồ ăn à?"
Đường Ninh kinh ngạc, cô cố ổn định lại cảm xúc của mình, sau đó kéo chị Long đến bên cạnh mình: "Chúng ta đi ngay lập tức."
"Đường Ninh..."
Bạn đang đọc bộ truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức, truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức , đọc truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức chương mới