Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Đường Ninh, bây giờ chị đang ở nhà của người đại diện của Mặc Vũ Nhu." Sáng sớm ngày hôm sau, chị Long đã gọi điện thoại tới cho Đường Ninh: “Tuy nhiên, hình như con gái của anh ta đã bị bệnh, vợ của anh ta vẫn còn rất trẻ, đang ngồi ở trong phòng chơi game."
"Bệnh rất nặng?" Đường Ninh hơi nhíu mày lại, rốt cuộc cái người đàn ông họ Vưu này, đã coi Mặc Vũ Nhu là gì? Sao anh ta lại quan tâm đến cô ta như vậy.
"Vẫn luôn khóc, người lúc lạnh lúc nóng, nhìn rất đáng thương."
Thật ra Đường Ninh cũng đã nghe thấy tiếng khóc, không gặp được thì thôi, nhưng nếu chị Long đã nhìn thấy thì không thể để mặc được, cô nhắc nhở cô ấy: "Chị đưa con bé đến bệnh viện đi, tiện thể thanh toán tiền thuốc men luôn."
Chị Long hiểu ý của Đường Ninh, cô ấy nhanh chóng gọi xe cứu thương tới, đưa đứa trẻ đến phòng cấp cứu của bệnh viện, mà lúc cô ấy rời đi, mẹ của đứa bé, lại còn đeo tai nghe xem phim.
"Đứa bé này đã sốt cao đến mức sắp chuyển sang sưng phổi rồi, người lớn các cô đã làm gì vậy?" Bác sỹ vừa kiểm tra sức khỏe cho đứa bé, vừa chất vấn chị Long.
Chị Long đang muốn đáp lại, thế nhưng người đại diện của Mặc Vũ Nhu đã vội vàng chạy đến, lòng như lửa đốt nhìn con gái: "Bác sỹ, con gái tôi sao rồi?"
"May mà được đưa tới kịp thời, bằng không sẽ bị sốt đến sưng phổi!"
Vưu Lâm nghe thấy con gái mình không sao, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng lúc quay đầu thấy chị Long, anh ta đầy phòng bị nói: "Sao lại là cô?"
"Người ta đã đưa con gái anh tới đây đấy." Bác sỹ làm rõ quan hệ giữa mấy người, rồi vội vàng làm sáng tỏ giúp chị Long.
Cảm xúc của Vưu Lâm hơi phức tạp, nhìn thấy con gái mình ngủ, anh ta mới kéo chị Long đi ngoài cửa: "Cô có ý gì? Cô muốn biết được tin tức của Vũ Nhu từ chô tôi? Tôi nói cho cô biết, không thể nào!"
Chị Long cười nhạo anh ta, lấy tiền từ trong ví ra, giao cho Vưu Lâm: "Là Đường Ninh để bảo tôi đưa đứa trẻ này đến bệnh viện, số tiền này, cũng là Đường Ninh bảo tôi giao cho anh, Vưu Lâm, anh có biết là tôi xem thường anh đến mức nào không? Anh hy sinh tất cả cho Mặc Vũ Nhu, nhưng cô ta có nghĩ tới tình cảnh của anh và con gái anh không? Quay đầu lại, còn nhờ kẻ thù như chúng tôi ra tay giúp đỡ..."
Vưu Lâm nhìn sấp tiền mặt trong tay, lại nghĩ đến chuyện Mặc Vũ Nhu đã lâm vào tình cảnh này rồi, còn muốn trang sức lộng lẫy, muốn hư vinh sống cuộc sống giàu sang ăn ngon mặc đẹp, nhịn một lúc lâu, anh ta mới lên tiếng kéo chị Long ra: "Cám ơn các cô đã cứu con gái tôi, tôi có thể giúp các cô một lần, coi như là trả ân cho các cô."
Chị Long xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt của Vưu Lâm, quả nhiên, với loại người như Mặc Vũ Nhu, ngay cả con chó trung thành như Vưu Lâm cũng không giữ được, đáng đời cô ta bị bạn bè xa lánh
"Vưu Lâm lừa gạt Mặc Vũ Nhu nói tìm được một đại lão, nguyện ý ký hợp đồng làm người mẫu trang bìa cho một tạp chí đàn ông, sau khi Mặc Vũ Nhu nghe xong đã cực kỳ phấn khích, chúng ta đã hẹn xong rồi, gặp nhau ở khách sạn Glory vào lúc bảy giờ tối nay."
"Chị Long, vất vả cho chị rồi." Đường Ninh bình tĩnh nói, giống như là hết thảy cũng trong lòng hiểu rõ.
"Không vất cả, bởi vì chị cũng rất muốn nhìn xem, kết quả cuối cùng của Mặc Vũ Nhu là như thế nào."
...............
Vẫn có rất nhiều lời mời được gửi tới Đường Ninh, nhưng Đường Ninh lấy lý do nghỉ ngơi dưỡng sức từ chối toàn bộ, cô khách khí đáp lại phần lớn các lời mời trong đó, nhưng chỉ duy nhất có một công ty là Đường Ninh yêu cầu chị Long nói ra một cái tên, nhờ bên công ty “cám ơn” giúp, vì anh ta đã đặc biệt gọi điện thoại mời Đường Ninh đến phỏng vấn.
Tổng biên tập của tờ tạp chí nghe Đường Ninh nói đến cái tên đó, thì ra tên khốn đó đã mời Đường Ninh đến làm người mẫu nude!
Điều kiêng kỵ nhất trong làm thời trang là đắc tội với người ta, không ngờ rằng cái tên khốn kia, lại bảo người ta đi làm người mẫu nude!
"Cậu không cần phải lăn lộn ở đây nữa, mau cút đi cho tôi, đúng là lúc ấy chúng ta kiêng kị scandal leo lên giường, nên mới khéo léo từ chối Đường Ninh, nhưng là do chúng ta vi phạm hợp đồng trước, cậu còn dám bảo người ta làm người mẫu nude? Túc ấy tôi đã nói với cậu như thế nào? Tôi bảo cậu uyển chuyển tránh né, nhưng cậu đã làm chuyện ngu xuẩn gì vậy?"
“Tổng biên tập... tôi sai rồi" Người đàn ông kia hơi ủy khuất, làm thế nào anh ta cũng không ngờ rằng báo ứng lại đến nhanh như vậy.
"Cút mau đi, trợ lý của người ta cũng đã nhớ tên của cậu rồi, cậu nghĩ mình còn có thể làm được trong cái ngành này?"
Cũng vì chuyện này, cái tên Đường Ninh đã ít nhiều gây kinh hãi trong giới tạp chí.
Bạn đang đọc bộ truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức, truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức , đọc truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức chương mới