Đương nhiên Phương Hạc Linh rất đắc ý, dù sao trước đó Đống A cũng đã nói, đạo huân của nhiệm vụ sẽ chia một chín. Khương Vọng rõ ràng không có thu hoạch gì, bọn họ lại mang theo một bằng chứng sống trở về. Đây chính là kéo ra bước chênh lệch đầu tiên.
Không bao lâu sau, Đổng A mặc đạo bào màu đen liền dẫn Lê Kiếm Thu nhanh chân đi ra.
Ánh mắt Phương Hạc Linh tràn đầy mong chờ nghênh đón, Lê Kiếm Thu lắc đầu.
Đống A nói: “Hồn phách người này có khuyết, bản tọa cũng chỉ sưu được một chút đoạn ngắn rải rác, không có ích gì.”
Phương Hạc Linh lại cướp lời, thể hiện: “Phòng bị chu toàn như thế, phía sau những người này, nhất định có một tổ chức nghiêm ngặt! Việc này chắc chắn không đơn giản!”
Đổng A không tỏ thái độ, chỉ là nhìn về phía Trương Lâm Xuyên.
Thế là Trương Lâm Xuyên liền kể lại mọi chuyện phát sinh ở trấn Đường Xá, không hề thêm bớt chút gì. về phần chi tiết hai lần chiến đấu của Khương Vọng cùng yêu nhân mặt trắng, Đổng A không hỏi, Khương Vọng cũng không nói.
Hắn chính là đệ tử Đạo viện, cũng không
phải phạm nhân, không cần thụ thẩm.
Đổng A nghe xong, chỉ là gật đầu nói: “Khương Vọng không tồi.”
Lời này nghe thì lãnh đạm, nhưng ở trong tai người biết rõ tính cách Đống A, đã là sự khen ngợi khó có được.
Nhiệm vụ lần này, cả hai đội do Trương Lâm Xuyên cùng Lê Kiếm Thu dần đều đưa ra manh mối mới, nhưng cũng đều đã đứt đoạn, nhiệm vụ tự nhiên không thể tính là thành công. Nhưng Đống A phân phổi cho bọn họ mỗi người năm điểm đạo huân đế khích lệ.
Đối với Trương Lâm Xuyên cùng Lê Kiếm Thu mà nói, bọn họ vốn dĩ cũng chỉ là dẫn dắt sư đệ mới tiếp xúc nhiệm vụ nhập phẩm, có được thu hoạch thì tốt, không có cũng không sao. Lúc trước sư huynh của bọn họ cũng dẫn dắt như vậy.
Nhưng đối Khương Vọng cùng Phương Hạc Linh mà nói, năm điểm đạo huân cũng không tính là ít, cái này tương đương với việc hoàn thành nửa nhiệm vụ cấp thấp nhất là cửu phẩm.
Nhiệm vụ cửu phẩm được công huân từ 10 điểm đến 100 điểm, nhiệm vụ Bát phấm từ 100 điểm đến 500 điểm, tuỳ theo độ khó của nhiệm vụ mà có sự khác biệt.
Đống A làm việc dứt khoát, sau khi phán định nhiệm vụ lần này đã tạm thời kết thúc, liền
cho đệ tử rời đi.
Xong việc, Phương Hạc Linh thúc giục Trương Lâm Xuyên cùng Lê Kiếm Thu đi uống vài chén. Khương Vọng nghĩ nghĩ, quyết định đi đến Đạo Huân điện xem thử.
Đạo Huân Điện nằm đổi lập với Tự Điện (1), từ đó có thế thấy được tầm quan trọng của nó.
(1) Tự Điện: điện cúng tế.
Cả tòa cung điện trống rỗng không có vật khác, chỉ có bảng Đạo Huân mịt mờ thanh quang (1) treo ở trên bàn thờ.
(1) Thanh quang: ánh sáng trong trẻo
Nơi này không có ai trông coi, bởi vì bảng Đạo Huân tự có lực tự vệ. Bản thân nó chính là Linh Bảo, hoặc là nói chuấn xác hơn, tấm bảng được cung phụng bên trong Đạo Huân Điện của Đạo viện thành Phong Lâm này, chính là bảng con của bảng Đạo Huân bên trong Quốc Đạo viện nhận hương hỏa của cả nước.
Khương Vọng đặc biệt tới một chuyến, chỉ là muốn mở mang tầm mắt mà thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Thiên Địa Chí Công tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiên Địa Chí Công, truyện Thiên Địa Chí Công , đọc truyện Thiên Địa Chí Công full , Thiên Địa Chí Công full , Thiên Địa Chí Công chương mới