Bọn người ở ngự thiện phòng bắt đầu xúm lại vây quanh lấy Tô Tịnh Thực, hỏi này hỏi nọ tò mò muốn biết bệ hạ có ý gì với cậu ta không.
- Tịnh Thực, bệ hạ ban nãy nói gì với ngươi vậy? Ta ở xa quá nên không nghe rõ.
- Phải đó nói gì thế? - Chẳng lẽ hai người quen biết nhau.
Bệ hạ sắp phong ngươi làm phi? - Mọi người lo làm việc của mình đi.
Bệ hạ chỉ bảo ta làm bánh bao khoai môn rồi dâng lên cho người thôi.
Ta phải đi làm ngay đây.
- Tịnh Thực cố thoát khỏi đám đông rồi đi vào trong tiếp tục công việc của mình.
... Ở thư phòng của hoàng đế, Hồ Chính Vương đang viết cái gì đó.
Còn người đang mài mực là Dĩnh phi - Triệu Hoàng Dĩ, người đang đánh đàn tranh là Minh phi - Hồ Hạ Cầm.
Khung cảnh thật yên bình, lãng mạn làm sao.
Bệ hạ viết xong vài chữ, liền đặt bút xuống rồi thở dài: - Mới đó mà đã cuối mùa hạ rồi.
Trẫm thật mong nhanh đến sinh thần của Nghiên phi.
Rồi đến sinh thần của hoàng hậu, Tuệ Tĩnh quý phi, trẫm và hai ái phi nữa.
- Tạ bệ hạ đã quan tâm chúng phu tế ạ.
- Hoàng Dĩ cùng Hạ Cầm đồng thanh.
- Ừm.
- Bệ hạ.
Tô ngự trù cầu kiến.
- Một tên thái giám chạy vào trong nói nhỏ với cô.
- Cho vào.
- Dạ.
Tên thái giám đó lại chạy ra ngoài bẩm báo với Tô Tịnh Thực ở bên ngoài rồi sẵn dẫn cậu ta vào trong luôn.
Ấn tượng đầu tiên đó chính là mùi thơm của bánh bao vô cùng ngọt ngào.
Kẻ phàm ăn như cô khó thể nào cưỡng lại được.
Tô ngự trù bưng đến trước mặt cô, quỳ xuống dâng lên.
- Tham kiến bệ hạ, tham kiến hai vị nương nương.
Bệ hạ vạn tuế, hai vị nương nương vạn an.
- Mùi của bánh bao ngươi làm còn thơm hơn mùi bánh bao ta làm trước đây nữa.
- Phu tế vẫn thấy bánh bao bệ hạ làm là ngon nhất ạ.
- Dĩnh phi lên tiếng.
- Phải.
- Minh phi ngừng đánh đàn, nói theo.
- Hai người đều là nam nhân của trẫm, hiển nhiên phải nói giúp cho trẫm rồi.
Mang lên đây.
- Dạ. Tên thái giám kia nhanh chóng đi đến bưng dĩa đựng bánh bao đặt lên bàn cho bệ hạ.
Vừa nhìn thấy mấy cái bánh màu tím thơm nức mũi thế này, bao kỉ niệm xưa lại ùa về.
Tiểu Điệp không sợ nóng mà cầm lên một cái rồi thổi thổi.
Đợi nguội một chút rồi xé đôi ra đưa cho Hoàng Dĩ một nửa.
- Nào, Dĩnh phi nếm thử đi.
Minh phi, lại đây ăn bánh bao cùng trẫm.
- Tạ bệ hạ.
Minh phi đi đến gần, ngồi ngay bên cạnh Tiểu Điệp rồi nhận lấy một nửa chiếc bánh bao nóng hổi đó.
Cô tiếp tục lấy thêm cái nữa vừa thổi vừa xé làm đôi rồi chia cho A Manh và Hoàng Ân đang đứng hầu bên cạnh.
Cái cuối cùng là xé đôi ra cho mình và tên thái giám bên cạnh cô, lúc nào cũng phải cất công chạy đôn chạy đáo khắp nơi - Dương Hiểu - Gọi là Hiểu công công.
Ai cũng có phần, trừ một người đang quỳ ở dưới đất ra.
Cô cùng những người còn lại sau khi cắn thử một miếng liền lộ ra biểu cảm hài lòng. - Bánh ngon.
Ở ngự thiện phòng còn không? - Bẩm bệ hạ còn ạ.
- Ngươi làm có vẻ nhiều nhỉ? - Nô tài làm có mười cái bánh thôi ạ.
- Được.
Thế thì đưa mỗi cung một cái.
Còn một cái bánh đưa đến phủ thừa tướng.
Tô ngự trù ban thưởng ngàn lượng vàng.
- Tạ bệ hạ..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!