Cơn sóng gió đến nhanh đi cũng nhanh, nhưng ảnh hưởng của nó vẫn còn lưu lại thật sâu chưa mờ.
Sau khi tất cả các đệ tử tan đi, hầu như tất cả đều bắt đầu thuộc lòng môn quy tông môn trước tiên.
Trên đường trở về Thiên Lôi Phong, Lý Nam Đình nhẹ giọng nói: "Tại sao con lại cảm thấy kẻ này nhất định phải giết?"
“Con thấy không ít đệ tử đều cho rằng thái độ nhận lỗi của người đó rất chân thành mà?"
"Thêm nữa tình trạng của bà lão kia, nếu là dựa theo lời của đệ tử đó, có lẽ cũng không phải là chuyện xấu."
Lý Quan Kỳ lắc đầu, hắn từ trước khi mở tâm nhãn đã biết, có rất nhiều người trên đời không chịu nổi thử thách của nhân tính.
Lúc còn nhỏ hắn đã sớm nhìn thấy những điều xấu xa của bản chất con người.
Lý Quan Kỳ nói ra suy nghĩ của chính mình đối với chuyện này.
Giọng nói của Lý Quan Kỳ rất bình thản: "Đối với tên đệ tử đã phạm sai lầm đó, bản thân hắn ta cũng không hề cảm thấy mình có lỗi."
"Hắn ta cho rằng mình là đệ tử của tiên môn, thân phận cao quý."
"Nhìn trúng nữ tử đó dưới chân núi là do nàng trèo cao, huống hồ hắn ta còn để lại một trăm lượng bạc."
"Số bạc này, đối với người dưới chân núi thì đủ để sống an nhàn cả nửa đời sau."
"Cho nên con mới nói hắn ta không hề cảm thấy mình có lỗi. Lý Nam Đình lập tức bị lời nói của thiếu gợi lên hứng thú.
Bạn đang đọc bộ truyện Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù), truyện Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù) , đọc truyện Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù) full , Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù) full , Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù) chương mới