“Haizz, làm người ở rể khổ thật.
Người anh em, anh không biết đâu, tổng giám đốc của các anh là một người tính tình lạnh nhạt, tối nào cũng không để tôi lên giường đã đành, tôi liếc người phụ nữ nào ở bên ngoài là cô ấy lại không vui.
Từ tối hôm qua đến giờ cứ giận tôi, chuyện hôm nay đơn thuần là cô ấy muốn trả thù tôi thôi”.
“Người anh em, tôi biết các anh làm việc vất vả, tôi cũng không làm khó các anh nữa, tôi đi đây”.
Nói xong, Lưu Minh để lại cho mấy người bảo vệ một bóng lưng thất thểu, sau đó rời khỏi tòa cao ốc.
Hừ, con nhóc Mạc Liên Y kia dám làm mình bẽ mặt, cô ta cho rằng minh dễ ức hiếp thế sao?
Vừa rời khỏi tập đoàn Thiên Nam, Lưu Minh đã nhận được điện thoại của dì.
Không thể không nói dì của Lưu Minh là một người hành động nhanh chóng, hôm qua lúc ăn cơm vừa mới nói sẽ giới thiệu bạn gái cho anh, hôm nay đã bảo anh đi xem mắt.
Lưu Minh đương nhiên không muốn đi xem mắt, nhưng ngại mặt mũi của dì lại không thể không đi.
Địa điểm xem mắt là một quán trà tên là Thính Vũ Hiên ở bên bờ Hồ Nam.
Quán trà này vô cùng nổi tiếng ở Đường Hải, cả quán trà đều được dựng bằng gỗ khiến người ta có cảm giác quay về thời cổ đại, ngồi trong quán trà có thể nhìn thấy toàn bộ Hồ Nam.
Đương nhiên trà ở đây cũng không rẻ, có thể ngồi đây uống trà đều là người có thân phận.
“Thục Phân, uống trà nào, tôi nói cho bà biết trà ở đây người bình thường không uống nổi đâu, loại rẻ nhất cũng là 588 tệ”.
Một người phụ nữ trung niên ăn mặc thời thượng, trên người đeo đầy trang sức vàng nói.
“Đắt vậy à, bà thường hay đến đây sao? Thế này phải tốn bao nhiêu tiền?”
Trương Thục Phân kinh ngạc hỏi.
“Tôi cũng chỉ ba năm hôm đến một lần, đây đều là nhờ phúc của Giai Giai, một người bạn thân của con bé làm quản lý ở đây”.
Bà ta khoe khoang.
“Đúng rồi, Thục Phân, cháu của bà có đáng tin không?”
Người đàn bà trung niên nhấp một ngụm trà, chép miệng hỏi.
“Thằng bé Tiểu Minh là tôi trông nó lớn lên, vừa thật thà vừa kiên định, hơn nữa không có tật xấu nào, chắc chắn là một đứa trẻ tốt”.
Trương Thục Phân cười đáp.
“Hừ, con nói trước, con nể mặt hai người mới đến xem mặt đấy.
Nếu người đó quá tệ, con sẽ không đồng ý đâu!”
Bên cạnh người phụ nữ trung niên là một cô gái gầy gò, gương mặt hơi ngăm đen còn có chút tàn nhang, rõ ràng là dậy thì không thành công.
Nhưng vẻ mặt thì vô cùng kiêu ngạo, cho ngườI ta cảm giác vênh váo hung hăng.
“Đúng vậy, với thực lực kinh tế nhà chúng tôi thì đúng là không thể để con gái tôi chịu ấm ức”.
Người phụ nữ trung niên gật đầu, dường như rất đồng tình với quan điểm của con gái.
“Yên tâm, cháu tôi rất ưu tú!”
Trương Thục Phân vô cùng tự tin về Lưu Minh.
Không lâu sau, Lưu Minh đã đến.
“Tiểu Minh, ở đây!”
Nhìn thấy Lưu Minh lên lầu, Trương Thục Phân vẫy tay với anh.
Lưu Minh nhắm mắt đi qua, ngồi xuống bên cạnh dì.
“Cô Trương, đây là cháu của cô sao? Vẻ ngoài cũng bình thường mà”.
Huyền Tư Giai quan sát Lưu Minh từ trên xuống dưới, không khỏi bĩu môi.
“Tiểu Minh, đây là Giai Giai, còn đây là mẹ của Giai Giai!”
Trương Thục Phân vội vàng giới thiệu, còn kéo góc áo của Lưu Minh, ra hiệu anh chào hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Thiên Sư Hạ Sơn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiên Sư Hạ Sơn, truyện Thiên Sư Hạ Sơn , đọc truyện Thiên Sư Hạ Sơn full , Thiên Sư Hạ Sơn full , Thiên Sư Hạ Sơn chương mới