Bên trong Trung Chính Điện lúc này có tổng cộng mười người, trong đó Thiên Chủ La Thiên Bảo như thường lệ vẫn ngồi ở vị trí chủ tọa.
Bên dưới hai hàng ghế là tám vị trưởng lão: Trưởng lão Giới Đường La Tân Phong với đạo hiệu Vô Nhiễm Tôn Giả, trưởng lão Chấp Sự Đường La Chính Nghĩa với đạo hiệu Quang Minh Tôn Giả, trưởng lão Bảo Khí Các La Toàn Cơ với đạo hiệu Cơ Vận Tôn Giả, trưởng lão Âm Phong Các La Chấn với đạo hiệu Phong Vân Tông Giả, trưởng lão Dược Phòng La Thập thường được gọi là Dược Tiên, trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng với đạo hiệu Chiến Thiên Tôn Giả, trưởng lão Hộ Sơn Quân La Quốc Bảo với đạo hiệu Đại Lực Tôn Giả cuối cùng là La Chính Hành ở hàng ghế thứ tư bên cạnh trưởng lão Giới Đường.
Ngoài ra còn có La Ngọc Yến đứng sau lưng phụ thân là La Chính Nghĩa.
Thiên Chủ La Thiên Bảo nhìn bên dưới vẫn còn thiếu một người liền hướng La Chính Hành nói “Vẫn còn thiếu trưởng lão Bảo Điển Các đúng không?”
La Chính Hành dáo dác nhìn xung quanh rồi trả lời “Đúng là không thấy nàng ta ở đây, có thể nàng ta chỉ quanh quẩn ở Bảo Điển Các mà thôi”
La Chính Nghĩa khẽ tằng hắng một cái nói “Lần này Chính Tổng Quản lại chiều chuộng phu nhân nữa rồi”
La Chính Hành làm ra vẻ kiên định nói “Trưởng lão Chấp Sự Đường không nghĩ phu nhân chính là nóc nhà sao?”
La Chính Nghĩa cảm giác không thích hợp liền xoay người nhìn La Ngọc Yến.
Đứa con nhỏ này rất thích nói xấu sau lưng phụ thân.
Thiên Chủ La Thiên Bảo khoát tay ngăn nhóm trưởng lão đang tranh nhau mỉa mai đối phương.
Thiên Chủ nói “Vô Nhiễm trưởng lão đã chuẩn bị cho Thần Chiến tới đâu rồi?”
Vô Nhiễm Tôn Giả bước ra, từ tốn nói “Hôm sau đã là Thần Chiến, Thiên Chủ hỏi câu này có khi nào đánh giá thấp lão đầu ta không?”
Trưởng lão Thiên Vệ Quân nhìn Vô Nhiễm Tôn Giả vẫn thích khoa trương.
Hắn liền nói “Vô Nhiễm Lão Đầu trả lời dài dòng quá.
Xong hoặc chưa xong là được, cần gì lắm lời như vậy?”
Vô Nhiễm Tôn Giả trừng mắt nhìn La Thiên Ưng trách mắng “Nghịch tử!”
Thiên Chủ La Thiên Bảo chỉ có thể lắc đầu nhìn hai cha con Vô Nhiễm Tôn Giả như nước với lửa thường xuyên đối đầu nhau.
Thiên Chủ khẽ tằng hắng nói “Được rồi, Vô Nhiễm Tôn Giả cứ trình bày tiếp!”
Vô Nhiễm Tôn Giả “hừ” một tiếng rồi tiếp tục hướng Thiên Chủ bẩm báo “Theo kế hoạch di tản phần lớn tu sĩ, lão chọn một tinh cầu lớn hơn Thần Vực gấp nghìn lần.
Tinh cầu này vẫn còn ở trạng thái nguyên sơ hơn bảy phần là nước rất khó để bố trí bảy mươi hai Truyền Tống Trận và một Truyền Tống Trận đặc biệt.
Tuy nhiên nhiệm vụ đã sớm hoàn thành, chỉ chờ nhóm người tham gia Thần Chiến mà thôi…”
Thiên Chủ nghe Vô Nhiễm Tôn Giả trình bày xong liền gật đầu cho qua.
Tiếp theo đến phiên trưởng lão Âm Phong Các trình báo lại tin tức Thần Vực gần đây nhất.
Trưởng lão Âm Phong Các bước ra nói “Gần đây chỉ có hai tin tức mà chúng ta quan tâm.
Một là Thiên Long Tự bị tấn công, rất may đã đẩy lùi được địch nhân.
Hai là một thương nhân có tiếng ở Ứng Long Thành bị diệt gia.
Trong đó vụ án diệt gia ở Ứng Long Thành có dấu vết của Huyền Môn…”
Trình bày xong, trưởng lão Âm Phong Các lấy ra một viên Lưu Ly Châu ghi lại hiện trường vụ án diệt gia ở Ứng Long Thành.
Trong đó hai mươi người trong đội hộ vệ dưới trướng Thiên Vệ Quân bị sát hại, hai trăm người Quan gia trang viên không người sống sót.
Thậm chí gia chủ thi thể không nguyên vẹn.
Thiên Chủ nhìn hiện trường thảm khốc, sau một hồi mới nói “Kẻ thủ ác này đúng là có thú vui giết chóc, chỉ một hung khí nhỏ đã sát hại toàn bộ.
Đây không phải trả thù mà chỉ là dằn mặt hoặc muốn kích động ai đó…”
Đến đây, Thiên Chủ nhìn trưởng lão Thiên Vệ Quân và Hộ Sơn Quân nói “An ninh dưới chân núi Thiên Ý Sơn ngày mai trưởng lão Thiên Vệ Quân phải chú ý.
Còn về phía Thiên Sư Đường, Hộ Sơn Quân cũng không được mất cảnh giác.
Sự kiện này lớn cho nên bọn người Huyền Môn chắc chắn không bỏ qua dễ dàng đâu…”
Trưởng lão Thiên Vệ Quân và Hộ Sơn Quân đứng dậy nhận lệnh.
Thiên Chủ nhìn sang trưởng lão Bảo Khí Các La Toàn Cơ.
Nàng ta vẫn im lặng không hề có phản ứng nào.
Thiên Chủ nói “Cơ Vận Tôn Giả có điều gì muốn nói không?”
La Toàn Cơ không phản ứng, sau một lúc mới đứng ra nói “Ta không có gì để nói, Thiên Chủ có gì dặn dò sao?”
Thiên Chủ nghe vậy liền thoáng cười nhạt, trạng thái này khiến La Toàn Cơ có một loại cảm giác không ổn.
La Toàn Cơ chắp tay lại nói “Có gì Thiên Chủ cứ căn dặn, không được trừ bổng lộc của ta!”
Lời trưởng lão Bảo Khí Các nói xong liền khiến một vài vị trưởng lão khác thở dài.
Ở Thiên Sư Đường ai lại không biết danh tiếng “Nữ Hoàng Mua Sắm” của trưởng lão Bảo Khí Các.
Thiên Chủ nhìn bộ dáng vô tội của La Toàn Cơ liền nghiêm trọng lại nói “Lần xuất hiện ở đấu giá sáu tháng một lần, trưởng lão đã bạo lộ ra sát khí.
Việc này trưởng lão nên tự cấm túc ba năm đi!”
La Toàn Cơ “a” lên một tiếng muốn phản kháng.
Nghĩ lại bản thân thật sự bạo lộ sát khí và có ý định giết người đoạt bảo.
Bạn đang đọc bộ truyện Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn, truyện Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn , đọc truyện Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn full , Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn full , Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn chương mới