Trên đỉnh núi gió hơi se lạnh, Tô Thư bất giác co người lại, vẫn tiếp tục cầm kính viễn vọng quan sát chiêm tinh.
Sau lưng cô, thấp thoáng nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn tiếng gần
Cô chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy người tới, khóe miệng cong lên, "A Ngôn, cuối cùng anh cũng đến rồi."
Dưới ánh sao, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông, khuôn mặt tuấn tú, sống mũi cao, quả thực là 1 tuyệt phẩm!
Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trầm mặc không nói gì.
Cô không khó chịu trước thái độ thờ ơ của người đàn ông như lúc trước, chậm rãi nói, "A Ngôn, đừng lo, những gì em đã hứa với anh em chắc chắn sẽ thực hiện. Nếu tối nay anh có thể cùng ngắm sao với em, em sẽ không bao giờ quấy rầy anh nữa!"
Hôm nay là 1 ngày vô cùng đặc biệt đối với cô – ngày cô được trở về thế giới cũ của mình.
Tô Thư cô là một người đam mê thiên văn học. Một năm trước, lúc đang mải mê xem cơn mưa sao băng nghìn năm có một, thế quái nào cô lại bất ngờ xuyên không vào quyển tiểu thuyết mà cô đã đọc trước đó. Đã thế lại còn xuyên vào nhân vật phản diện cùng tên với cô nữa chứ!
Nguyên chủ là 1 cô gái có 1 khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, gia thế giàu có nhưng đáng tiếc lại vô cùng kiêu căng, hung bạo, tàn ác. Và đương nhiên, với tư cách là nhân vật phản diện, cô đã phải lãnh cái deadthflag trong tay nam chính.
Tô Thư cô lúc đầu xuyên vào cũng khá hoảng sợ, nhưng dần dần cô nghĩ thông suốt rằng:
– Chỉ cần không gặp đám nhân vật chính kia là xong!
Và sau đó cô đã lập ra kế hoạch hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý này. Ai ngờ đâu có một hệ thống đột nhiên hiện lên trong đầu cô, và nó nói với cô rằng sự cố này là do sai lầm của những người quản lý thời gian của họ.
Trong vòng một năm, chỉ cần cô làm theo nhiệm vụ được giao, cô ấy sẽ được đưa trở lại thế giới ban đầu.
Và bây giờ, 1 năm đã trôi qua, cô sẽ sớm trở lại thế giới ban đầu.
Ngay trước khi rời đi, Tô Thư lẳng lặng nhìn người đàn ông trước mặt – nhân vật nam chính của cuốn sách, người đã đối xử lạnh lùng và hững hờ biết bao lần không đếm xuể với mấy cái trò thu hút của cô. Trong lòng cô cảm thấy vô cùng có lỗi với anh ta.
Tại sao á? Bởi vì do nhiệm vụ mà cô 5 lần 7 lượt phá hỏng mấy cái công việc quan trọng của anh ta.
"Cô muốn làm gì?" Người đàn ông nhíu chặt lông mày, giọng nói hiển nhiên xen lẫn chút nóng nảy.
"Em không muốn làm gì cả. Em thực sự đã hiểu ra rồi. Vì anh rất ghét em nên em sẽ không làm phiền anh nữa. Chỉ là chúng ta đã quen nhau quá lâu rồi. Trước khi chia tay, em muốn có một vài lời muốn nói với anh! Anh có thể đến gần đây hơn được không a?"
Người đàn ông dường như đã quen với sự khoa trương của cô, vẫn đứng yên, bất động.
Tô Thư dần trở nên mất bình tĩnh, chết tiệt!
1 năm nay cô làm 1 đống việc như vậy, anh vẫn không hề thân thiện với cô gì cả.
Thôi quên đi, anh không đến được, cô đành đi qua vậy.
Cô bước tới trước hai bước và đến bên anh.
Cố Ti Ngôn rất cao, hơn cô nửa cái đầu, trên người hắn ta có mùi bạc hà thơm ngát thoang thoảng.
Cô kiễng chân lên, chỉ đủ đến tai anh, tuy rằng không thể trịch thượng, nhìn cũng không đủ điệu đà, nhưng không thành vấn đề, chỉ cần có thể đạt được mục đích.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!