Toàn bộ mọi người trong văn phòng đều đang bận rộn làm việc, chỉ có Tô Thư đang ngồi thẳng lưng, nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên bàn, rất chăm chú đọc.
Cô rõ ràng là đang mặc quần áo làm việc trang trọng như bọn họ, nhưng khí chất cả người lại không hợp với chuyện này, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy đây là một vị tiểu thư danh giá nào đó.
Hệ thống, "Ký chủ, gần đây cô rất lười. Mấy ngày nay, cô chẳng làm gì khác ngoài việc chào Cố Ti Ngôn khi tình cờ gặp anh ta trên đường đi với gửi tin nhắn ngủ ngon trước khi đi ngủ cả."
"Chắc giờ anh ta đang cùng nữ chính tình nồng ý đậm cũng nên! Lúc ta muốn đi cùng cũng đuổi!" Tô Thư nhìn xuống quyển sách, đôi tay mềm mại tức giận niết mạnh 1 trang giấy, "Hơn nữa, ngươi có biết rằng nữ nhân Dương Mộng Hoa kia cứ bắt bẻ ta mãi không, cái gì cũng bảo là lỗi của ta? Mặc dù ta không sợ cô ấy, nhưng cứ dùng thực lực vả mặt thế này thì sao mà chịu được?"
"Người ta nói vậy thôi, nhưng đây không phải là lý do khiến kí chủ không hoàn thành nhiệm vụ như vậy!"
"Thôi được! Ta đi bảo trì thiết lập!" Tô Thư đóng sách lại, xoay người đi tới phòng thư ký trên tầng cao nhất.
Cô thường đến phòng thư ký và có quan hệ tốt với những người này.
Tô Thư bước đến gần một trong những người phụ nữ có mái tóc uốn, mỉm cười và nghiêng người, "Chị Hồng, buổi chiều tốt lành!"
Diệp Hồng đột nhiên bắt gặp khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng của Tô Thư, có chút kinh ngạc nói: "Tô tiểu thư, ngọn gió nào đưa cô đến đây vậy!"
"Tô tiểu thư gì chứ, cứ gọi em là Tô Thư thôi! Em đang bắt đầu làm việc ở đây, nhưng mà em làm ở bộ phận sáng tạo, nên không thể trở thành đồng nghiệp với chị cũng như mấy người khác" Cô bĩu môi, "Với cả đã mấy ngày rồi em vẫn chưa được gặp Chủ tịch!"
Diệp Hồng lập tức hiểu ra, mỉm cười cầm lấy một tập văn kiện trên bàn, "Cầm tập tài liệu này, đợi năm phút nữa gửi tới văn phòng chủ tịch nhé!"
"Cảm ơn chị Hồng! Em sẽ nói là gặp chị ở hành lang, nhân tiện mang tài liệu cho chị." Tô Thư cầm lấy tài liệu, định rời đi thì chợt nhớ ra cái gì đó, "Em vừa gọi trà chiều cho chị, món hot nhất gần đây, em đặt ở cửa hàng nổi tiếng nhất đó, tí nữa nhớ kí tên nha!"
Cô cầm tài liệu đi về phía văn phòng, nhân tiện cúi đầu xem thử "Về kế hoạch phát triển đất đai của đảo Đài Nghi''
"Đảo Đài Nghi? Đây không phải là nơi mà thầy giáo yêu cầu mình phải viết báo cáo điều tra sao?" Cô vươn tay xem qua tập tài liệu.
Xoẹt!
Ngón tay cái của cô vô tình bị tờ giấy cứa ra, máu tươi đỏ thẫm chảy ra ngay lập tức.
Cô đau đớn cau mày, cố gắng che đi ngón tay bị thương rồi gõ cửa phòng chủ tịch, thấy không ai trả lời, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào.
"A Ngôn, em đến đưa văn kiện cho......."
Chưa kịp nói hết câu, cô liền ngẩn người nhìn vào trong phòng
Bởi ngoại trừ Cố Ti Ngôn, trong phòng còn có cả Hàn Sở Sở!
"Ding! Mở ra mạch truyện chính của cuốn tiểu thuyết!"
Hòn đảo Đài Nghi nơi nhân vật nữ chính Hàn Sở Sở sinh sống sẽ được khai phá. Cô ta biết rằng nhân vật nam chính Cố Ti Ngôn là người nhận vụ việc này nên đã cầu xin một người bạn làm việc ở đây để vào tòa nhà này, lẻn vào văn phòng của anh ta và cầu xin anh ta dừng vụ án này lại! "
"Vầng hào quang của nữ nhân vật chính này quá mạnh mẽ! Mỗi 1 lần ra ngoài nơi này đều phải nhập mật mã, bình thường nhân viên đều không dám bẻn mảng đến đây khi chưa được cho phép. Cô ta là người ngoài mà còn có thể tung tăng bước vào như vậy!"
"Ký chủ, giờ không phải là lúc để tán gẫu, hãy giữ vững thiết lập nhân cách của mình."
"Rồi rồi, ta biết mà!"
Tô Thư cầm tập tài liệu trên tay, tức giận đi về phía trước, "A Ngôn! Cô ấy là ai? Tại sao cô ta lại ở trong phòng của anh?"
Cô nói xong thì liền dường như nhận ra dáng vẻ của Hàn Sở Sở, lộ ra vẻ kinh ngạc, "Sao lại là cô? Tốt lắm, lần trước là cô cố ý đổ nước cam lên người tôi đúng không? Không lẽ cô có ý đồ gì với A Ngôn?"
Chất vấn Hàn Sở Sở xong, không đợi cô ta trả lời, Tô Thư liền tiến đến đứng trước mặt Cố Ti Ngôn.
"A Ngôn, anh vì người phụ nữ này mà không để ý đến em sao?"
Cô đau lòng đến mức không nỡ ra tay, bàn tay véo mạnh chỗ ngón tay bị thương vừa nãy, nước mắt nhanh chóng rơi xuống vì đau.
"A Ngôn, anh giải thích ngay cho em, anh với cô ta rốt cuộc có quan hên gì!"
Hàn Sở Sở vội vàng giải thích, "Vị tiểu thư này, cô đã hiểu lầm rồi. Tôi và Cố tiên sinh hoàn toàn không có quan hệ gì cả. Tôi đến tìm anh ấy chỉ để....."
"Cô không có tư cách nói chuyện trước mặt tôi!" Tô Thư thô bạo cắt ngang lời nói của Hàn Sở Sở, kiêu ngạo nhìn Cố Ti Ngôn, "A Ngôn, anh mau đuổi cô ấy ra ngoài, em phải nghe chính anh nói, anh và cô ta không có quan hệ gì!"
"Tô Thư, cô...." Lông mày Cố Ti Ngôn nhíu lại, có chút mất kiên nhẫn. Nhưng rồi anh chợt để ý tới cánh tay trắng ngần của cô, rõ ràng ngón tay cái có dính 1 chút máu tươi, mà tay phải nắm thành 1 cái nắm tay, khe hở ở giữa mơ hồ mang theo vài vệt máu chảy xuống.
"Tay bị làm sao thế?" Anh hỏi.
Tô Thư liền ngẩn người, không phải Cố Ti Ngôn nên đuổi cô ra ngoài sao?
Tại sao tự nhiên lại quan tâm đến cô vậy?
"Không cẩn thận bị giấy cứa vào thôi." Tô Thư chìa tay ra trước ánh mắt của anh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!