"Mẹ nhỏ ~"
Cố Dung Khanh quay đầu nhìn ra cửa sổ thấy được Ôn Lĩnh và Ôn Noãn, cô đứng lên định đi ra ngoài thì Kỷ Thần Hi đã nắm lấy tay cô hỏi làm sao vậy.
Vốn dĩ, Ôn Lĩnh định nói với Ôn Noãn, mẹ nhỏ con đang bận đừng quấy rầy mẹ con, nhưng mà lời còn chưa nói thì Ôn Noãn đã gọi rồi.
Sau đó, Kỷ Thần Hi nhìn về phía các cô, lại nói cái gì đó với Cố Dung Khanh, kết quả Cố Dung Khanh lại ngồi xuống.
Ôn Lĩnh nhìn thoáng qua thì hai người rồi bỏ đi.
"Mẹ, vì sao chúng ta không thể đi qua tìm mẹ nhỏ?"
"Tiểu Noãn ngoan, mẹ nhỏ con đang bận, chúng ta đừng quấy rầy mẹ con được không." Ôn Noãn chẹp chẹp cái miệng, còn muốn nói cái gì đó nhưng mà nhìn thấy sắc mặt của Ôn Lĩnh không được tốt, cuối cùng không nói nưa.
Đương nhiên, Ôn Lĩnh rất khó chịu, nhớ tới câu hỏi hôm qua hỏi Cố Dung Khanh là hai người có quen nhau không, Cố Dung Khanh đã phủ định.
Không ngờ được hôm nay lại được nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng nghẹn khuất.
Lúc Cố Dung Khanh nhìn thấy Ôn Lĩnh Và tiểu Noãn, đặc biệt là tiểu Noãn còn gọi cô, cô không hề nghĩ ngợi mà muốn lập tức đi ra tìm hai mẹ con, là Kỷ Thần Hi nói, "Hiện tại, chuyện ly hôn của hai người vẫn còn chưa chìm xuống.
Bây giờ, em đi ra đó tìm hai người đó, đối với hai người chuyện này không tốt đâu." Lời kia vừa nói ra làm cho cô bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế, cũng cảm thấy bản thân có chút xúc động.
"Thật không nghĩ đến, hiện tại Cố Dung Khanh cũng sẽ có lúc xúc động." Cố Dung Khanh không trả lời, uống một cà phê.
Cô cảm thấy lần gặp mặt này Kỷ Thần Hi không giống như trước.
Kỷ Thần Hi lớn hơn cô một tuổi.
Lúc cô vừa vào đại học đã quen biết nhau, chuyện xử lý nhập học đều là do phụ huynh giải quyết, mà Cố Dung Khanh chỉ đi có một mình.
Lúc đó, Kỷ Thần Hi giúp đỡ cô, báo danh xong lại đi đăng ký chỗ ở trong ký túc xá.
Cố Dung Khanh không phải là người hướng ngoại, thật ra cô có chút giống như tự phong bế bản thân lại.
Cho nên thời đại học, Kỷ Thần Hi giúp cô cái gì cô đều ghi nhớ trong lòng.
Sau này, hai người có chút quen thuộc hơn mới trở thành bạn bè.
Lúc bắt đầu diễn xuất cũng ở cùng nhau, mà lúc đó Kỷ Thần Hi như một ngôi sao sáng chói.
Cô nghĩ rằng mấy năm nay Kỷ Thần Hi xuất ngoại trở về nước, cho nên xem Kỷ Thần Hi là bạn lâu năm, không nghĩ tới...
Đêm qua, Kỷ Thần Hi gọi cho cô nói muốn thảo luận về kịch bản, cô không suy nghĩ liền đồng ý.
Kết quả, hôm nay trước khi ra cửa, Kỷ Thần Hi đã gửi địa chỉ quán cà phê cho cô, mà quán cà phê này lại ở trong trung tâm thương mại, bảo cô đi qua đây.
Từ lúc đến cho đến lúc nhìn thấy Ôn Lĩnh và Ôn Noãn thì một câu về kịch bản cũng chưa nói.
Cô đột nhiên suy nghĩ cẩn trọng lại, trong khoảng thời gian này Kỷ Thần Hi thật khác thường.
"Dung Khanh, làm sao vậy?"
"Không có gì..." Cố Dung Khanh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Kỷ Thần Hi ôn nhu nhìn cô, loại ánh mắt này cô cảm thấy có chút quen thuộc, lại không biết đã từng gặp qua ở đâu...
"Kỷ Thần Hi, tôi có chút không thoải mái nên đi về trước." Nói xong Cố Dung Khanh đứng dậy muốn đi, Kỷ Thần Hi liền giữ tay cô lại.
"Chị đưa em về." Kỷ Thần Hi cũng đứng dậy, nhưng vẫn nắm tay Cố Dung Khanh không buông.
"Không cần, tôi có thể tự đi về, chị có việc thì đi đi." Cố Dung Khanh từ chối làm cho Kỷ Thần Hi ngượng ngùng thả tay ra.
"Vậy em đi cẩn thận." Cố Dung Khanh gật đầu nói biết rồi.
Cố Dung Khanh đi rồi, Kỷ Thần Hi ngồi lại, sắc mặt rất khó coi.
....
Ngày hôm sau là ngày truyên truyền cho bộ phim , buổi sáng vừa mới công bố poster của diễn viên.
Cố Dung Khanh đóng vai Cận Nam Phong, Hứa Mộc Mộc đóng vai Phương Cao, còn có diễn viên vừa mới cầm ảnh đế Chiêm Phong, đảm nhiệm vai chồng sắp cưới của Cận Nam Phong, tên Lý Diệp.
Nhưng bởi vì Cố Dung Khanh ly hôn cho nên có chút ảnh hưởng, có những bình luận móc méo.
[Dung Khanh thật sự vào vai Cận Nam Phong sao!!!]
[Sau khi ly hôn liền nháo với Kỷ Thần Hi, bộ phim này do Kỷ Thần Hi sản xuất.
Vãi.]
[Lầu trên thì biết cái gì! Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài.]
[Mấy người im đi! Dung Khanh rất hợp.]
[Chẳng lẽ mấy tin đồn trước là để lăng xê phim à?]
Nhìn các lời khen chê không đồng nhất, hơn phân nửa là bảo vệ Cố Dung Khanh, cũng không có thiếu bộ phận anh hùng bàn phím gõ gõ, nhưng mà Ôn Lĩnh một chút lo lắng cũng không có.
Cố Dung Khanh là ai? Là Cố ảnh hậu nha, không phải là một tiểu hoa đán lưu lượng, khi có tin xấu thì sẽ bị cắt mất mấy vai diễn.
Lấy năng lực của Cố Dung Khanh, kịch bản muốn tìm Cố Dung Khanh đóng phim còn đang xếp chồng chờ phủi bụi kìa.
Cho nên Ôn Lĩnh ở nhà một bên thưởng thức ảnh chụp tạo hình trong phim của Cố Dung Khanh, một bên dọn dẹp hành lý.
Ban đầu, Ôn Lĩnh chỉ muốn viết đôi ba chữ thành một cuốn tiểu thuyết bán kiếm tiền.
Lúc bán cuốn tiểu thuyết này, đạo diễn Lý Tân lại tìm đến cô, khuyên bảo hy vọng cô có thể đảm nhận biên kịch.
Đối với Ôn Lĩnh, cô cảm thấy có chút thành tựu, vì đây là bộ tiểu thuyết đầu tiên cô bán đi nhưng mà lại có thể đảm đương làm biên kịch.
Chỉ là cô không ngờ được, diễn viên chính lại là Cố Dung Khanh.
Trong khoảng thời gian này, cô thực sự không có cách nào chăm sóc cho Ôn Noãn, cho nên ngày hôm qua, Cố mẹ đưa ra ý bảo cô đưa Ôn Noãn cho Cố gia chăm sóc, cũng giải quyết được chuyện phiền não của cô.
Vừa mới thu dọn hành lý xong thì điện thoại của cô vang lên, cô nhìn thoáng qua là Lâm Tự.
Bạn đang đọc bộ truyện Thừa Cơ Mà Nhập tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thừa Cơ Mà Nhập, truyện Thừa Cơ Mà Nhập , đọc truyện Thừa Cơ Mà Nhập full , Thừa Cơ Mà Nhập full , Thừa Cơ Mà Nhập chương mới