Tên nhóc này chắc là ăn không ngon, Thời Nam liếc nhìn hộp cháo còn thừa trên bàn, ánh mắt tối sầm lại, lẳng lặng đi tới sô pha, vắt áo khoát lên, nhìn xung quanh. Ngoại trừ cái sô pha mà Bắc Cố đang nằm, Thời Nam không tìm thấy chỗ nào khác để ngồi nên đành dứt khoát túm quần ngồi xổm xuống bên cạnh.
Đầu tiên, Thời Nam lấy điện thoại ra chuyển sang chế độ im lặng rồi khoá màn hình. Anh nhìn chằm chằm vào người đã gần một tháng không gặp với ánh mắt gần như là si mê.
Em ấy đúng là sút cân rồi, hai má hóp vào, mặt mày vẫn rạng ngời nhưng bên dưới mắt có thêm một quầng thâm nhỏ cho dù đã có lớp trang điểm, sóng mũi thẳng và dài. Lúc ngủ, đôi mắt cậu hẹp dài, lông mi thẳng tắp tuy rằng không cong nhưng rất dài, mũi càng cao, toàn bộ ngũ quan trở trên càng thêm sâu sắc hơn sau khi cậu giảm cân. Nhưng khoé miệng của cậu... buồn bã cụp xuống, giống như một đứa trẻ không được ăn kẹo.
Nghĩ đến kẹo......
Thời Nam đứng dậy, lấy ra một hộp kẹo handmade được đóng gói đẹp mắt từ trong túi áo khoác, bỏ vào trong túi của Bắc Cố. Đây là loại kẹo nổi tiếng trên mạng mà Bắc Cố từng nhắc đến khi cả hai trò chuyện với nhau trên WeChat lần trước. Anh bạn người nhật của Thời Nam đến Hải thị thăm ban, chở theo một xe ô tô. Trong đó có một hộp kẹo số lượng có hạn, không phải cho Thời Nam. Mọi người đều biết Thời Nam không thích ăn mấy thứ này, nhưng hôm đó khi nhìn thấy nó liền bỏ vào túi.
Ôi...... Thời Nam lặng lẽ thở dài, vươn một bàn tay ra, hơi hơi cong ngón tay gãi vào không khí phía trên sống mũi của Bắc Cố.
Đúng là một đứa nhỏ không biết lo lắng, rõ ràng là một con mèo tham ăn, nhưng không thể ăn ngon... giống như lúc cậu còn nhỏ...
Bắc Cố thức dậy trong mùi thơm của cháo cá phi lê. Trước khi hoàn toàn tỉnh táo, mũi cậu nhăn lại, hít một hơi thật sâu mùi thơm lúa mới dẻo kèm theo... mùi tanh. Một giây tiếp theo, sông biển trong bụng cậu liền tấn công mạnh mẽ. Bắc Cố trợn mắt "bay" đi, còn chưa kịp chào Nam ca chỉ đứng cách cậu chưa tới nửa mét, lao nhanh vào nhà vệ sinh, úp mặt vào bồn vệ sinh.
"Oẹ ------!"
Thời Nam giật mình, phải mất một lúc lâu mới đứng dậy khỏi mặt đất, suýt nữa thì loạng choạng vì tê chân, khi ra đến cửa, Bắc Cố chống một tay lên bồn rửa mặt, cúi xuống súc miệng.
"....Tiểu Bắc?"
"Khụ... khụ! Nam... Nam ca... em xin lỗi!". Bắc Cố bối rối cúi đầu ra khỏi nhà vệ sinh, lau miệng nhẹ nhàng mỉm cười, khuôn mặt tái nhợt.
Thời Nam ngập ngừng vươn tay ra đỡ lấy bờ vai gầy của chàng trai, người này đúng là đã gầy, tay vừa đỡ đã chạm vào xương cốt, ngay cả ảnh đế chưa bao giờ để lộ sắc mặt cũng không thể khống chế được cảm xúc của mình, cau mày, ánh mắt có chút đau lòng không thể bỏ qua.
"Tiểu Bắc, gần đây có phải em không ngoan ngoãn ăn cơm không? Làm sao lại bắt đầu nôn mửa rồi?" Thời Nam nghiêm túc hỏi.
"Không có không có, là vì hôm qua chụp quảng cáo không ăn cơm nên mới như vậy". Bắc Cố dùng khăn giấy lau miệng, ngẩng đầu tham lam nhìn thoáng qua Thời Nam, sau đó cậu phát hiện Nam ca cũng gầy...
Có một kiểu gặp lại nhau, gọi là "Đều gầy như nhau"... chắc là thế này đi!
Thời Nam thấy Bắc Cố không trả lời, ngược lại đỏ mắt (do vừa rồi nôn khan), uỷ khuất nhìn chằm chằm mình không nói lời nào, trong lòng anh đau xót, thân thể nhanh hơn não, ôm người vào trong ngực.
"Tiểu Bắc, em như vậy....." làm sao tôi có thể yên tâm từ từ buông tay đây......
"Nam ca... anh vì sao cũng gầy...." Chóp mũi Bắc Cố ngửi được mùi hương quen thuộc, hốc mắt chua xót, trong lòng mềm mại, muốn biến mình thành một khối chocolate ngọt ngọt đắng đắng dính lên trên người này.
Thời Nam không nói gì, cũng không hoàn toàn buông ra, chỉ đưa tay sờ sờ đầu của người trong ngực. Sau đó cánh tay anh trượt xuống, cầm lấy cánh tay gầy gò của người kia, kéo Bắc Cố đến trước sô pha, bắt cậu ngồi xuống. Một chén chào bị đẩy đến trước mặt Bắc Cố, món chào làm cậu muốn ăn lại cảm thấy buồn nôn kia bị đẩy qua một bên. "Cháo củ mài đậu đỏ, ngọt, thanh nhiệt. Ăn xong rồi chúng ta nói chuyện". Thời Nam nhỏ giọng nghiêm khắc nói.
Bắc Cố nhìn chằm chằm trắng trắng đỏ đỏ trong chén, sực nhớ ra lần đó cũng chén cháo thế này bị cậu lỡ tay đánh đô trên đất... chóp lại có chút chua xót.
Không biết vì cái gì, rõ ràng là một người đàn ông không hơn không kém cũng xem như lớn lên ở Kim Thành, vậy mà khi ở trước mặt Thời Nam lại rơi nước mắt, giá rơi rụng đầy đất..... chẳng lẽ là tại vì cong hả?? Hay là bởi vì cậu vốn là một tên khóc nhè mang bộ dạng đàn ông? Trong lòng Bắc Cố lung tung rối loạn, cầm cái muỗng chọc chọc củ mài trong chén ra thành hai khối.
Bắc Cố cố gắng để mình đừng khổ sở như vậy, kéo kéo khoé miệng, dùng kỹ thuật diễn từ đầu đến chân cười hỏi: "Bắc Cố, anh muốn nói chuyện gì?" "Nói chuyện tình cảm yêu đương. Ăn xong rồi nói". Thời Nam nhẹ nhàng bâng quơ nói.
"......". Tay Bắc Cố lập tức cứng đờ.
........................
Thời Nam vừa đến, việc quay chụp quảng cáo trở nên vô cùng thuận lợi, người phụ trách tuyên truyền của đoàn phim ⟪Tội lỗi cuối cùng⟫ cũng theo tới, mang theo một đội nhỏ vài người, thương lượng với đạo diễn một chút, lát nữa phát sóng trực tiếp buổi chụp quảng cáo. Đạo diễn râu xồm rất dễ nói chuyện, chỉ cần không để lộ chi tiết quảng cáo thì không sao. Bởi vì dù sao thì trang phục hai diễn viên mặc cũng là trang phục diễn của ⟪Tội lỗi cuối cùng⟫, hoàn toàn không ảnh hưởng gì ông.
Bắc Cố hoá trang lần nữa, cùng với Thời Nam ngồi ở sau bàn đóng vai một gia đình chia sẻ nhau ly sữa chua. Lúc Thời Nam đang đọc sách, Bắc Cố lén xuất hiện từ phía sau, cầm một bình sữa chua dùng ngón tay như quét bơ thừa lúc Thời Nam không chú ý mà quẹt lên chóp mũi anh, Thời Nam quay đầu lại nắm lấy tay cậu, hai người nhìn nhau cười. Hình ảnh vô cùng dịu dàng. Nước M là quốc gia thông qua Luật hôn nhân đồng tính sớm nhất, những quảng cáo như vậy có thể tuỳ ý thấy được ở M quốc.
Lúc hai người quay xong, Bắc Cố đi ra ngoài bưng lên bình giữ ấm Tiểu Tề đưa.
"Anh A Văn đâu?". Bắc Cố tuỳ ý hỏi.
"Đang gọi điện thoại bên ngoài...." Tiểu Tề muốn nói lại thôi.
"Xảy ra chuyện gì?". Bắc Cố vô cùng mẩn cảm ngẩng đầu.
".... Hình như là chuyện của OVT.... anh có thể nhìn xem, anh A Văn có gửi trong nhóm chat". Tiểu Tề không dám giấu giếm, thuận tiện đưa di động qua cho Bắc Cố.
Bắc Cố nhíu mi, mở khoá di động, trên biểu tượng của WeChat hiển thị số có hai chữ số, mở ra nhóm chat "Bắc Cố hôm nay có ăn cơm ngon không?" của ba người, bên trong có link chia sẻ liên tiếp vài bài viết trên mạng.
Bắc Cố ấn vào, vội vàng lướt lướt, sắc mặt càng trầm, dùng tài khoản phụ lượt Weibo. Trước mắt xem ra trên Weibo vẫn còn bình thường. Nhưng với tốc độ lan truyện trên Internet bây giờ không chừng không tới nửa ngày thì "tin vui" OVT này sẽ phải lên hot search. Lúc này A Văn trở lại, sắc mặt đen như chưa từng đen bao giờ. Anh thấy Bắc Cố cầm di động thì vẻ mặt cũng lộ vẻ ngạc nhiên, cũng hiểu rõ đối phương chắc là đã biết chút tin tức.
"Đúng là vậy hả?". Bắc Cố bình tĩnh hỏi.
A Văn mệt mỏi xoa bóp giữa mày, gật gật đầu: "Anh mới hỏi bạn ở nước H, đúng vậy, tức thật chứ, video đã được một vài nhà truyền thông Hoa Quốc cầm đi".
Bắc Cố chậm rãi hít một hơi, thong thả lại có khí phách nói: "Huỷ hợp đồng đi, tiền vi phạm hợp đồng tôi bỏ ra".
A Văn gật gật đầu, tay siết chặt di động: "Trước đừng nói đến tiền vi phạm hợp đồng, anh lập tức gửi một thông báo đơn phương huỷ hợp đồng cho cậu. Xoá hết mấy bài viết liên quan đến OVT trên Weibo... Thuận tiện... chúng ta nói với đạo diễn một tiếng, vừa rồi có phải cậu đeo đồng hồ của bọn họ không?" Bắc Cố nâng nâng tay, cười lạnh.
A Văn muốn nói lại thôi, cuối cùng thêm một câu: "Đúng rồi, chúng ta đều phải chuẩn bị tâm lý. Lúc chuyện huỷ hợp đồng bị khơi ra, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến các đại ngôn sau đó của cậu. Đêm qua anh có với cậu về mỹ phẩm dưỡng da của nước H... dù sao cũng hợp tác với OVT, có khả năng sẽ bị đổi. Đương nhiên, anh không phải khuyên cậu đừng huỷ hợp đồng, nhưng mà về sau......"
Bắc Cố bĩu môi, nắm tay đấm đấm lên vai A Văn, vẻ mặt âm trầm: "Được rồi, được rồi. Tôi hiểu rồi. Về sau chỉ có thể kiếm tiền dựa vào thù lao đóng phim, anh trở về nhìn giúp tôi xem có mấy kịch bản Mary Sue gì đó một tập cỡ vài trăm vạn không, nhận cho tôi vài cái".
A Văn bị chọc người, mắng cậu: "Có phim đóng đã không tệ rồi, còn đòi một tập vài trăm vạn, bộ tưởng cậu là thị đế hả! Tỉnh nhanh! Anh đi làm việc đây, phải sớm đi tìm đạo diễn!". Trợ lý đoàn phim ⟪Tội lỗi cuối cùng⟫ lúc này đang trong phòng phỏng vấn Thời Nam giơ di động Live-stream, Thời Nam cố tình muốn kéo Bắc Cố theo, tuỳ ý trò chuyện vài câu với fan, lại nhìn xung quanh một vòng, vừa lúc thấy người mà anh luôn đặt ở đầu quả tim chạy tới trước mặt đạo diễn râu xồm chỗ khu nghỉ ngơi, cùng với người đại diện khom người 90 độ. Anh hơi hơi nhíu mày.
Trợ lý cầm di động cùng với đại thần đi tìm "Trương đại đội trưởng", xoay người không kịp phản ứng, quay luôn một màn khom lưng tháo đồng hồ này của Bắc Cố vào Live-stream.
"Thời quang", "Tiểu cực Bắc" và "fan CP Nam Bắc vương đạo" đang ngồi xổm trong phòng Live-stream đều bị kinh ngạc với một màn trước mắt.
---- ".....?? Đây là làm sao vậy?"
---- "Tiểu Bắc của tôi đang khom lưng sao?"
---- "‼ Xảy ra chuyện gì sao? Không phải là đang chụp quảng cáo sao?" ---- "Sao lại cảm giác có gì đó không đúng nha...."
---- "Hu hu hu, vì sao tôi lại nhìn thấy không thoải mái vậy..."
---- "Ha ha ha, diễn viên họ Bắc kia có phải phạm sai lầm gì không?"
---- "Lầu trên không cần giả vờ là Thời Quang để bôi đen, giọng điệu vui sướng khi người khác gặp hoạ của cậu quá ghê tởm".
---- "Mọi người không cần bàn tán... không chừng có chuyện gì đó, đừng tuỳ ý phát biểu".
Một phút sau, Bắc Cố giơ tay lên, tại chỗ gỡ xuống cái đồng hồ trên tay, tuỳ ý đặt qua một bên, cầm lấy di đồng đưa cho râu xồm xem.
---- "Hả? Tháo đồng hồ??"
---- "Có phải đó là đồng hồ OVT, đại ngôn mới nhất của Bắc Cố không? Tôi hôm nay vừa mới mua một cái làm quà sinh nhất cho bạn trai".
---- "Tôi vừa mới phóng đại hình ảnh để xem, hình như đúng vậy á! Cái dây đồng hồ kia rõ ràng là...." ---- "Tháo đồng hồ có mấy khả năng?"
---- "Thương hiệu quảng cáo không cho mang sao?"
---- "Chắc không phải như vậy.... Lúc tháo đồng hồ, biểu tình của cậu ta cũng không tốt, không có một chút tôn trọng nào.... Tui hỏi ngu nha...."
---- "Tôi cũng cảm thấy biểu tình của Tiểu Bắc không quá tốt....."
Về phía đạo diễn bên này, thái độ của Bắc Cố rất thành khẩn nói rõ tình huống vừa xảy ra, đưa ra đề nghị quay lại mấy đoạn phim để lộ cổ tay, thậm chí còn lấy điện thoại di động ra cho đối phương xem.
".... Chính là như vậy. Xin thứ lỗi tôi không thể chịu đựng được việc mình đeo một nhãn hiệu đồng hồ tràn ngập kỳ thị chủng tộc và quốc gia thế này để quay quảng cáo của các ngài, nhưng vậy rất không tôn trọng lẫn nhau..."
Đạo diễn râu xồm nhìn chằm chằm di động một lúc, biểu tình rất không vui vẻ, huyên thuyên nói với người phía sau một chuỗi dài gì đó, tổ đạo cụ lại bắt đầu bố trí, đồng thời ông ta xoay người, vui vẻ vỗ vỗ vai Bắc Cố, cùng chung kẻ thù với cậu mà chửi tục mấy câu: "Bà cố của tôi là người Nhật (Châu Á). Cái người sáng lập nhãn hiệu này cũng làm tôi cảm thấy ghê tởm. Tôi ủng hộ cậu. Nhưng cậu cũng nói với Nam một tiếng. Bởi vì chuyện quay lại không phải chỉ là chuyện của nhóm chúng ta, cũng cần Nam phải phối hợp".
"Vâng. Vô cùng cảm tạ ngài lý giải! Tôi liền đi thương lượng với anh ấy". Bắc Cố lại khom lưng một lần nữa.
Tiểu trợ lý đang cầm di động Live-stream đã choáng váng. Trong lúc vội vàng lúng túng liền ấn tắt Live-stream. Cho nên toàn bộ fan của ⟪Tội lỗi cuối cùng⟫ nhìn thấy chính là cảnh Bắc Cố tháo đồng hồ ra, cùng với người nước ngoài râu xồm nói gì đó, hai người đều có vẻ như chung kẻ thù mà vỗ vỗ vai nhau.
Sau khi kết thúc, Tiểu Mạc lúc này mới đến bên cạnh Thời Nam giải thích toàn bộ từ đầu đến cuối mọi chuyện. Thời Nam rũ mắt nghiêm túc nghe, không nói gì khác, chỉ suy nghĩ vài giây rồi bảo Tiểu Mạc đi lấy đồ giúp anh. Hoá ra hôm nay từ bên nước H tuôn ra video không tốt của OVT, đã cho hấp thụ ánh sáng. Người sáng lập nhãn hiệu của bọn họ cũng với nhà thiết kế chính Alex trong một buổi tiệc riêng vừa ôm người mẫu, vừa giơ champagne và mắng người Châu Á, người Dịch tộc và đồng tính luyến ái. Thậm chí rất nhiều lần chỉ tên nói họ mà nói người Hoa Quốc như thế nào. Từ trong miệng chỉ có khó nghe và khó nghe, từ ngữ thô tục đáng khinh còn cười ha hả khoa trương, mọi chuyện rất rõ ràng, không có khả năng chống chế rằng mình bị vu oan.
Tiểu Bắc bên chỗ đạo diễn biểu hiện vô cùng chuyên nghiệp ổn trọng, vậy mà khi đi về phía Thời Nam lại bắt đầu chột dạ.... Vừa rồi vấn đề của Thời Nam mình còn chưa trả lời, đầu óc hỗ loạn một mảnh, tránh né mà nói rằng trước quay xong quảng cáo đã. Bây giờ phải chủ động nói chuyện với đối phương, còn phải nhìn thẳng vào đôi mắt ôn nhu của anh ấy... Thời Nam cúi đầu lướt Weibo. Đã có thuỷ quân bôi đen không biết từ đâu và tài khoản marketing bắt đầu tung ảnh chuyện của Bắc Cố tháo đồng hồ ở quảng trường lên mạng. Bắc Cố năm nay chợt nổi, lại nhận được đại ngôn của OVT, sớm có một đống người nhìn chằm chằm cậu không vừa mắt. Người cố tình dẫn dắt đã xuất hiện tag #Bắc Cố ở phim trường tạ lỗi với thương hiệu quảng cáo#, #Bắc Cố không tôn trọng phát ngôn#, #Bắc Cố khom lưng tháo đồng hồ#....
Cũng đúng lúc này, đột nhiên một cái hot search #OVT nhục Hoa nhục Á, kỳ thị giới tính, chủng tộc 【Video】#, trong nháy mắt được đẩy lên hạng nhất bảng hot search.
Lúc này, tài khoản Weibo phụ của Thời Nam cũng nhảy ra một thông báo đặc biệt chú ý:
"【Bắc bắc bắc cố V】:
Nhân đây tôi xin thanh minh về việc huỷ hợp đồng với công ty OVT: 【Hình ảnh.JPG】
p/s: Tôi yêu toàn thể nhân loại cùng sống trên địa cầu, tôi càng yêu nơi mình sinh ra và lớn lên, cũng không kỳ thị bất kỳ giới tính nào trên mảnh đất này. Châu Á – Hoa Quốc không thể nghi ngờ là tốt nhất 【Trái tim】".
Ánh mắt Thời Nam buông lỏng, chuyển qua tài khoản chính, thuận tay share Weibo của Bắc Cố. Chọn từ trong di động một tấm ảnh chụp chung của hai người lúc ở trường quay ⟪Tội lỗi cuối cùng⟫. Lúc đó là vừa mới phá án tử xong, Bắc Cố mặc cảnh phục, còn anh mặc áo blouse trắng cùng ngẩng đầu nhìn lá quốc kỳ tung bay trong gió.
"【Thời Nam V】:
【Ảnh phim trường.JPG】. Mọi người sinh ra đều bình đẳng. Là một người Châu Á – Hoa Quốc, tôi luôn cảm thấy tự hào.
Share:
【Bắc bắc bắc cố V】:
Nhân đây tôi xin thanh minh về việc huỷ hợp đồng với công ty OVT: 【Hình ảnh.JPG】
p/s: Tôi yêu toàn thể nhân loại cùng sống trên địa cầu, tôi càng yêu nơi mình sinh ra và lớn lên, cũng không kỳ thị bất kỳ giới tính nào trên mảnh đất này. Châu Á – Hoa Quốc không thể nghi ngờ là tốt nhất 【Trái tim】"
Hơn nữa còn đồng bộ tới toàn bộ các tài khoản khác.
Lúc Bắc Cố đang cọ tới cọ lui đi đến, Thời Nam đã làm xong một loạt động tác, Tiểu Mạc đưa một cái hộp nhỏ, thở hồng hộc, động tác nhanh nhẹn không phù hợp với thân mình lẻn đến trước mặt hai người.
"Chào Bắc ca! Thầy Thời, đồ.... Đồ anh muốn tôi lấy đây".
"Cám ơn". Thời Nam lúc này mới ngẩng đầu, thấy Tiểu Bắc vẻ mặt mất tự nhiên, đang chậm rì rì đến bên cạnh mình, cầm lấy cái hộp, mở ra đưa đến trước mặt cậu.
"Lát nữa quay lại thì mang cái này. Một người nguyên tắc như Trương đại đội trưởng không thể không mang đồng hồ". # Hết chương 31
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!