Lâm Sơ vừa mới vừa học xong một canh giờ rưỡi tử vi thuật số thâm thuý giống như thiên thư, thần trí gần như hôn mê, không phản ứng gì Tiêu Linh Dương đang gây rối vô cớ, mặt vô cảm xoay người đi.
"Ngươi đứng lại!" Tiêu Linh Dương hét to, "Ngươi không nghe thấy sao?"
Hắn đi về phía trước vài bước, bắt lấy bả vai Lâm Sơ, có vẻ lại muốn động thủ, nhưng ngại quản giáo lần trước của Lăng Phượng Tiêu, lực tay cũng không lớn lắm.
Lâm Sơ hơi cau mày, nói: "Ta cùng Lăng Phượng Tiêu không thân."
"Không thân?" Tiêu Linh Dương cười nhạo, "Ngươi nghĩ ta tin sao? Ngay cả ta nàng còn chưa bao giờ đưa đi học, vậy mà lại đưa ngươi...... Hừ."
Lâm Sơ: "......"
Hắn nghĩ nghĩ, Lăng Phượng Tiêu đầu tiên là âm thầm quan sát mình, sau đó lại đích thân đưa mình đi học, nói không thân quả thật cũng hơi khó tin. Hắn suy nghĩ tìm từ ngữ một chút, dựa bậc thang mà leo xuống nói: "Ngươi không sợ Lăng Phượng Tiêu đến đón ta sao?"
Tiêu Linh Dương sững người một lúc, hậm hực thu tay.
—— người này rất sợ Lăng Phượng Tiêu, Lâm Sơ biết rõ.
Hắn chậm rì rì nói: "Cáo từ."
Tiêu Linh Dương hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái: "Ngươi chờ đó."
Lâm Sơ vừa rời đi vừa nghĩ, không có võ công thật phiền phức.
Giống như vừa rồi, bị Tiêu Linh Dương chặn lại, nếu như có tu vi, căn bản sẽ không bị hắn khống chế.
Nhưng Trúc Cơ còn là xa xa không hẹn, võ công lại có thể từ đâu mà tới đây?
Vì vậy, sau khi sửa sang lại thư tịch Tàng Thư Các, hắn đã dành phần lớn thời gian hôm nay ở khu vực công pháp.
Mỗi loại tàng thư, công pháp trong Học Cung đều lấy công chính bình thản làm chủ, không dành cho hạng người cẩu thả, cũng không có tuyệt thế công pháp gì đó, phần lớn đều là công pháp cơ sở, cũng có nghĩa những công pháp này đều vô cùng chỉn chu quy củ, mà công pháp chỉn chu quy củ như nhau đều phải phối hợp với tu vi cùng võ học mới có thể sử dụng.
Lâm Sơ muốn loại võ thuật khác, thuần túy lấy kỹ năng thắng võ công.
Loại võ công này sư phụ hắn đời trước đã từng nhắc tới, khi nhãn lực và trực giác của một người đạt tới trình độ nhất định, rồi được bổ trợ bằng công pháp kiệt xuất nào đó, cho dù không có chân khí linh lực, chỉ bằng kỹ năng thuần túy cũng có thể đánh bại kẻ địch.
Sư phụ đưa ra một vài ví dụ, sau đó lại bác bỏ chúng, nói rằng những công pháp này không có nội công làm căn cơ, là tà ma ngoại đạo, vạn nhất không thể vì lười biếng mà lầm đường lạc lối.
Nhưng mà nay đã khác xưa, hắn ở trong tình huống không có tu vi, nếu muốn có năng lực tự bảo vệ mình, cũng chỉ có thể cầu "Tà ma ngoại đạo" mà thôi.
Tất nhiên, trong tàng thư Học Cung không thể có loại công pháp bí mật này, ít nhất không phải ở khu vực các đệ tử có thể ra vào.
Lâm Sơ không thu hoạch được gì, rời khỏi Tàng Thư Các.
Tiên đạo to lớn như vậy, không biết hắn có thể tìm được loại công pháp này hay không.
Suy nghĩ xong vấn đề này, đối mặt với những ngôi sao sáng lạn dưới Tinh La Hồ, hắn bắt đầu tự hỏi rốt cuộc Lăng Phượng Tiêu bị sao vậy.
Kết hợp với những gì xảy ra vào hôm nay, rồi nghĩ lại mỗi lần đối thoại với Lăng Phượng Tiêu mấy ngày qua, hắn nghĩ đến một khả năng.
Đại tiểu thư gặp hắn, là lúc đang đến Quỷ Thành tìm tung tích vị hôn phu của mình.
Sau khi hắn rời khỏi Quỷ Thành, tiến vào Học Cung, Lăng Phượng Tiêu vẫn chưa từ bỏ việc tìm kiếm này, thậm chí còn đêm khuya tới chơi, chỉ vì hỏi trong thôn hắn có phát sinh sự tình dị thường nào không, Mân Châu thành trở thành nơi oan hồn lệ quỷ tụ tập, người tu tiên có thể tránh khỏi nơi đó hay không.
Sau đó, còn có sự kiện đặc biệt hơn.
Ban đầu lúc biết được Mân Châu thành hoàn toàn trở thành Quỷ Thành, không còn ai sống sót, tính tình Đại tiểu thư cực kỳ tồi tệ.
Nhưng hôm nay lúc Tiêu Linh Dương châm chọc "Goá chồng trước khi cưới", cũng không thấy Lăng Phượng Tiêu tức giận.
Lâm Sơ dựa vào đây phỏng đoán, Đại tiểu thư có lẽ đã tìm được tung tích vị hôn phu kia rồi, cho nên tâm tình tốt lên, không thèm so đo với Tiêu Linh Dương nữa.
Mà như thế nào tìm được tung tích vị hôn phu kia?
—— tất nhiên là nhờ lời khai của hắn về sự tình trong thôn lúc trước, đã trợ giúp Lăng Phượng Tiêu.
Bằng không dùng cái gì giải thích Lăng Phượng Tiêu không coi ai ra gì bỗng nhiên chú ý đến hắn, còn đối xử với hắn hòa khí lên?
Có lẽ, Lăng Phượng Tiêu lúc đó đã từ bỏ việc tìm kiếm người kia, nhưng mà buổi tối ba hôm trước, sau khi vặn hỏi hắn một phen, biết được người tu tiên có thể thoát khỏi trận đàn áp đãm máu kinh hoàng kia, liền nhen nhóm hy vọng, lại lần nữa tìm kiếm, sau đó quả nhiên được như ý nguyện.
Ngày đó Lăng Bảo Trần Lăng Bảo Kính tới đưa linh dược, ngọc phách, có lẽ đều là quà cảm ơn của Đại tiểu thư.
Lâm Sơ cảm thấy mình phỏng đoán đúng rồi.
Chỉ là, Lăng Phượng Tiêu ngày thường đối đãi người khác quá lãnh đạm, đối đãi hắn lại hơi thiện ý và biết ơn, khiến cho người trong Học Cung bàn tán, còn trêu chọc Tiêu Linh Dương là gà chọi không biết làm việc đàng hoàng, quả thật có chút không ổn, nghĩ vậy hắn đành phải nhẫn nại một chút.
Sau khi nghĩ thông suốt, cả người hắn đều thoải mái lên.
Lâm Sơ trở lại Kinh Phong Tế Vũ Uyển đúng vào giờ Tuất, Tiêu Linh Dương đang ở trung đình bị Lăng Phượng Tiêu chất vấn bài tập, Lăng Bảo Trần một bên hầu hạ nước trà.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm, truyện Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm , đọc truyện Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm full , Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm full , Tiên Đạo Đệ Nhất Tiểu Bạch Kiểm chương mới