Tiên Tịnh Không Minh

Chương 4: Mỹ nhân hiểu lầm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 4: Mỹ nhân hiểu lầm
"Xem ra ngươi sống rất nhàn nhã vui vẻ a?"
Gặp Huỳnh Ngộ nhìn thấy mình mà không chút sợ hãi, thậm chí ánh mắt còn không chút kiêng kỵ đảo qua đảo lại nhìn chằm chằm mình, Trầm Uyển Nhan có chút không vui.
Huỳnh Ngộ cười ha ha chắp tay: "Hạnh ngộ mỹ nữ, ngươi đánh ta nát vụn kinh mạch trở thành phế vật, may mắn được người cứu mang về. Lúc này ngươi như dao thớt ta như thịt cá, cần gì phải sợ hãi chạy trốn cho nhiều thêm chuyện."
Vốn Trầm Uyển Nhan một đường t·ruy s·át, dò hỏi, thu thập tin tức... Trải qua phong trần bụi bặm mới tìm được đến nơi này, nội tậm hừng hực lửa báo thù, chỉ muốn một kiếm g·iết Huỳnh Ngộ, lúc này bị lời nói của hắn làm mất hứng.
"Vậy bây giờ ngươi muốn c·hết như thế nào, ta sẽ thành toàn cho ngươi?"
Trầm Uyển Nhan ném ra một chút "Nhân từ". Ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn.
Huỳnh Ngộ thở dài: "Ngươi có thể g·iết ta nhanh một chút được không?"
"A?" Trầm Uyển Nhan thực sự ngạc nhiên với lời nói của hắn.
"Ta bị người khống chế phía sau, muốn dùng ta làm mồi nhử để bắt được ngươi..." Vẻ mặt Huỳnh Ngộ kiểu "Mệnh ta thật khổ" não nề nói.
Núp trong bóng tối, Thí Đại Lang mộng bức.
Tiểu tử này đang chơi cái trò gì đây, chẳng lẽ định bán đứng lão phu?
Hỏng bét!
Trầm Uyển Nhan giật mình vội quan sát xung quanh. Giác quan thứ sáu của nữ nhân lập tức cảnh báo nguy hiểm.
"Ý tứ của ngươi là gì?" Trầm Uyển Nhan rút kiếm, hơi lùi ra sau, nhìn chằm chằm Huỳnh Ngộ, một khi hắn có động tác gì nàng lập tức động thủ.
Trầm Uyển Nhan không phải ngẫu nhiên mà được làm Kiếm Nữ phái Diệu Sơn, kinh nghiệm lịch luyện ngoài giang hồ không ít, lập tức phát hiện sự tình không bình thường.
Chợt vẻ mặt Huỳnh Ngộ bi thương, nước mắt rưng rưng, hướng về phía Trầm Uyển Nhan chạy đến: "Trầm muội, Thí Đại Lang kẻ này muốn mượn ta dẫn dụ để cưỡng bức ngươi, cứu ta a."
Vừa chạy hắn vừa chỉ tay về phía Thí Đại Lang ẩn núp trong bóng tối.
"Khốn kiếp!"
Vịt chưa nhúng nước đã bay mất, Thí Đại Lang nhất thời phẫn nộ. Thề sau này sẽ bắt Huỳnh Ngộ t·ra t·ấn một trận. Biết không thể tiếp tục che giấu, hắn nhảy ra khỏi bóng tối, vung gậy đánh về phía Trầm Uyển Nhan. Trông thân thể lão có vẻ vụng về nhưng chiêu thức cấp tốc cực nhanh.
Trầm Uyển Nhan đẩy Huỳnh Ngộ nước mắt nước mũi tùm lum sang một bên, thần sắc ngưng trọng vung kiếm đối địch.
Huỳnh Ngộ nhân lúc hai người đánh nhau, chạy tới địa phương cách xa nơi chiến đấu.
Đánh nhau, đánh nhau đi, đánh đến c·hết càng tốt.
Ngay từ đầu, hắn không có ý định hỗ trợ Thí Đại Lang đánh lén Trầm Uyển Nhan.
Vì cái gì Thí Đại Lang muốn hắn hỗ trợ, không phải là không nắm chắc đáng bại nàng sao? Đến lúc cả hai lưỡng bại câu thương, Trầm Uyển Nhan không bị giữ lại chạy thoát, hẳn lần sau mỗi ngày mỗi tháng đều tìm hắn tính phiền toái.
Ca không ngốc a!
Mặc dù chính Trầm Uyển Nhan đánh hắn tàn phế, nhưng chính hắn cũng có phần thất lễ trước. Dù báo thù hắn cũng muốn tự mình báo, không muốn Trầm Uyển Nhan rơi vào tay lão biến thái này.
Bãi phân trâu tưới hoa thiên hương a!
Thí Đại Lang nổi danh g·iết nam đoạt nữ. Chẳng may hắn bắt được Trầm Uyển Nhan rồi tiện tay g·iết hắn thì không ổn.
Vậy nên để hai tôn ôn thần này tự đánh g·iết lẫn nhau đi a.
Huỳnh Ngộ dự định nhân lúc cả hai đánh nhau long trời lở đất, chính mình lặng lẽ lẻn đi.
Chợt nghe thấy phía sau có động tĩnh lạ, bước chân dồn dập, quay lại thì thấy Trầm Uyển Nhan ôm vai trái chảy đầy máu tươi chạy về phía hắn. Thí Đại Lang ở đằng sau hớn hở đuổi theo.
Huỳnh Ngộ: . . .
Con mẹ nó, thân là Kiếm Nữ Diệu Sơn, nghe qua rất có khí thế mà sao yếu như vậy?
Thời điểm đánh ta thì như cọp cái, đánh nhau với lão biến thái này qua vài chiêu liền bại.
Thời gian chưa qua một phần mười nén hương a!
"Đi mau!"
Trầm Uyển Nhan thấy Huỳnh Ngộ đứng ngẩn người ra thì tức giận, nắm lấy cổ áo xách hắn như xách gà, chân đạp đất nhảy lên mái nhà vận khinh công chạy đi.

Bạn đang đọc bộ truyện Tiên Tịnh Không Minh tại truyen35.shop

Huỳnh Ngộ đầu tiên là bất ngờ, sau đó vội nói:
"Trầm muội muội, ngươi đang b·ị t·hương nặng hãy thả ta xuống, mang theo ta sẽ ảnh hưởng tốc độ của ngươi, không cần lo cho ta a."
Trầm Uyển Nhan nghĩ hắn quan tâm mình, trong lòng cảm động nói:
"Không được, dù ngươi bị ta phế đi võ công vẫn không ghi hận, không tình nguyện để ta bị Thí Đại Lang ám hại, ta không biết ngươi quân tử như vậy. Ta sẽ không để ngươi rơi vào tay Thí Đại Lang."
Nghĩ đến việc Huỳnh Ngộ xông vào phòng tắm nàng chỉ vì say rượu mà không thể kiềm chế, chính mình lại tàn nhẫn phế đi võ công hắn, Trầm Uyển Nhan cảm thấy hổ thẹn không thôi.
Người ta đích thực là chân quân tử, nàng lại ra tay nhỏ mọn.
Thật xấu hổ a!
Huỳnh Ngộ nghĩ thầm: "Muội muội ngươi hiểu lầm, ta chỉ muốn các ngươi lưỡng bại câu thương."
"Trầm muội, ca không sao, ngươi cứ ném ta xuống!"
"Không được, bỏ rơi ân nhân lương tâm ta sẽ rất dằn vặt."
"Ca có biện pháp đối phó lão biến thái này."
"Ngươi đừng lừa mình dối người, ngươi không còn võ công lại đắc tội hắn, b·ị b·ắt được chắc chắn c·hết không sai."
". . ."
Huỳnh Ngộ không ngừng thầm kêu khổ.
Các ngươi đánh nhau thì đánh nhau, truy đuổi thì truy đuổi, cần gì phải mang ta theo.
Nếu Trầm Uyển Nhan bỏ chạy dẫn dụ Thí Đại Lang đuổi theo, hắn thì tiêu diêu lẻn đi, vậy hay biết bao a.
Dù cho hắn có đắc tội Thí Đại Lang, nhưng thứ người ta quan tâm là mỹ nữ, chắc hẳn sẽ không đuổi theo hắn a! Lấy võ công của Trầm Uyển Nhan, dù không đánh lại Thí Đại Lang, nhưng hẳn chạy trốn không khó.
Dù sao kiếm pháp phái Diêu Sơn uyển chuyển linh hoạt, quỷ dị sắc bén là dựa vào khinh công linh hoạt kết hợp chiêu thức kỳ hoa mà thi triển ra.
Bất quá được mỹ nữ tán thưởng, Huỳnh Ngộ không thể nói ra được câu "Muội muội, ngươi có thể ném ta xuống, ngươi dẫn dụ địch cho ta chạy được không?"
Khinh công Thí Đại Lang kém hơn Trầm Uyển Nhan một phần, nhưng vì nàng mang theo Huỳnh Ngộ, thân lại b·ị t·hương, nội công tụt giảm một cách chóng mặt, mắt thường có thể thấy khoảng cách hai bên dần rút ngắn lại.
Mắt thấy Thí Đại Lang ngày một đuổi tới càng gần, Trầm Uyển Nhan lại không thông thạo địa hình xung quanh địa phương này, nên mù đường chạy bừa vào rừng.
Không lâu sau nội công trong thể nội của nàng sắp chạm đáy, nhìn thấy cách đây không xa có một cửa hang động, nàng liều mình chạy vào, dự định trấn thủ cửa hang, mượn thế dựa phòng thủ lão quái đánh vào.
Nếu tiếp tục bỏ chạy không thể nào cắt đuôi được Thí Đại Lang, đợi nội lực nàng hao hết, rơi vào tay hắn thì chờ đợi nàng là địa ngục.
Như vậy thì thà liều một phen, may ra có cơ hội phản sát a.
Chạy vào hang, ném Huỳnh Ngộ sang một bên, Trầm Uyển Nhan nén đau thương thế, cầm kiếm nghênh đón Thí Đại Lang.
Người sau chạy tới, cảm nhận chiến ý nồng đậm trên người thiếu nữ, biết không thể thoát khỏi một trận khổ chiến nên lười nói nhảm, vung gậy đánh tới.
Lúc giao thủ tại sân nhà Huỳnh Ngộ, Thí Đại Lang dựa vào kinh nghiệm lăn lộn giang hồ mấy chục năm, cùng mạch não gian xảo, nhân lúc Trầm Uyển Nhan còn chưa định thần, dùng chút tiểu xảo bất ngờ đả thương nàng.
Bây giờ Trầm Uyển Nhan đã có đề phòng, thi triển một thân kiếm pháp tinh hoa Diệu Sơn, đánh ngang tay cùng đối phương.
Bất quá Trầm Uyển Nhan trên thân có thương thế, ngay từ lúc bắt đầu nàng đã thất thế, càng đánh lâu, càng bị Thí Đại Lang ép lùi sâu vào trong hang.
Huỳnh Ngộ ở một bên không thể giúp sức, chỉ có thể vỗ tay cổ vũ:
"Trầm muội cố lên, đ·ánh c·hết lão dâm tặc này đi."
"Thí Đại Lang, ta nguyền rủa ngươi sinh con không có lỗ cúc hoa."
"Hạng người xấu xí như ngươi còn muốn m·ưu đ·ồ con gái nhà người ta, ngươi không soi mặt vào nước tiểu xem lại chính mình a."
"Nào có đẹp trai đến tận chân trời cho ca đây, mỹ nữ chủ động bám theo oanh oanh yến yến."
"Đừng cố gắng nữa, vô ích mà thôi, hãy buông bỏ đi."
"Nghe nói ngươi c·ưỡng h·iếp nhiều con gái nhà lành nhưng không một ai mang thai, không phải ngươi là phế vật a?"
. . .
Huỳnh Ngộ ở một bên q·uấy n·hiễu Thí Đại Lang, ban đầu Thí Đại Lang không quá để tâm, nhưng từng lời từng lời của Huỳnh Ngộ đều chí mạng, hại cho tâm thần Thí Đại Lang xao động không yên.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Tịnh Không Minh, truyện Tiên Tịnh Không Minh , đọc truyện Tiên Tịnh Không Minh full , Tiên Tịnh Không Minh full , Tiên Tịnh Không Minh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top