Ôn Tri Hành thuận tay rót ly nước, đẩy tới trước mặt Khâu Oanh Nhi, hỏi,
- Muốn uống không?
Khâu Oanh Nhi đang định nhận lấy, Ôn Tri Hành lại thu hồi ly nước.
- Muốn uống thì tự rót đi.
Khâu Oanh Nhi cũng không tức giận, ngược lại mỉm cười, ngồi xuống.
- Ôn sư đệ, như thế nào, ngươi không sợ?
Ôn Tri Hành không trả lời, ngược lại lộ ra ý đùa cợt.
Đã đến lúc này rồi, nói vậy còn có ý nghĩa gì?
Khâu Oanh Nhi nheo mắt lại, không hề vòng vo nữa, bàn tay ngọc lật lên, một chút linh quang hiện lên trong lòng bàn tay.
- Ăn nó, ngày sau, ngươi chính là đệ tử hạch tâm Vạn Diệu Cung ta.
- Đây là cái gì?
Ôn Tri Hành nhíu mày nhìn lại, vật đó được linh quang bao bọc, khiến hắn không thấy rõ hình dáng bên trong.
- Phệ Tâm Cổ Trùng.
Khâu Oanh Nhi không giấu diếm, linh quang trong lòng bàn tay từ từ tiêu tán.
Đây là một con sâu nhỏ toàn thân đỏ như máu, to bằng ngón cái, cả người trong suốt, giống như hạt châu lưu ly.
- Phệ Tâm Cổ Trùng..
Ôn Tri Hành hai mắt hơi mở to.
- Phệ Tâm Cổ Trùng này là Tử Mẫu cổ trùng, là sư tôn tự luyện, một con ở đây, một con ở trong tay sư tôn.
Khâu Oanh Nhi lại chậm rãi mở miệng:
- Phệ Tâm cổ trùng này có thể hóa vô hình, ngày thường sẽ trồng trong tâm mạch của ngươi, cùng tâm mạch của ngươi hợp hai làm một, có cổ trùng này, hành tung thậm chí sinh tử của ngươi đều không bị ngươi điều khiển.
Ôn Tri Hành vẫn lẳng lặng nghe.
Trên mặt không vui không buồn.
- Ôn Tri Hành, như thế nào, ngươi có nguyện nuốt vào cổ trùng này trở thành đệ tử hạch tâm của Vạn Diệu Cung ta không?
Khâu Oanh Nhi nhìn chằm chằm Ôn Tri Hành.
- Ta có lựa chọn sao?
Ôn Tri Hành vẫn bình tĩnh như cũ.
- Không có.
Khâu Oanh Nhi lộ vẻ tươi cười, tựa như người và súc vật vô hại.
- Vậy sau này ta chính là đệ tử hạch tâm?
- Tự nhiên.
Ôn Tri Hành lại hỏi:
- Đệ tử hạch tâm có địa vị gì?
- Tương đương với ta.
Khâu Oanh Nhi cười cười.
- Ồ? Vậy đúng là cho ta một phần đại lễ a.
Ôn Tri Hành ý vị thâm trường mở miệng, chợt không do dự nữa.
- Đưa cổ trùng cho ta!
Hắn biết mình không thể trốn thoát.
Nếu không ăn cổ trùng này, kết cục của hắn có lẽ sẽ thảm hại hơn.
Tuy nhiên ngoài mặt, hắn có thể trở thành đệ tử hạch tâm.
Đây cũng là một chuyện tốt.
Khâu Oanh Nhi vừa lòng mà cười, ngọc thủ vươn ra, đặt Phệ Tâm Cổ Trùng trước người hắn.
Ôn Tri Hành không thèm nhìn, trực tiếp nhét vào miệng.
Cứ tưởng sẽ có cảm giác ghê tởm gì đó.
Làm cho người ta không nghĩ tới chính là, Phệ Tâm Cổ Trùng vào trong nháy mắt liền hóa thành một cỗ khí vô hình.
Rất nhanh đã xuất hiện ở trái tim của hắn.
Dưới thân nó vươn ra vô số xúc tu cực nhỏ, hướng trong trái tim chui vào.
Ngay sau đó, Ôn Tri Hành cảm giác được trái tim mình phảng phất bị vô số kim đâm.
Chỗ đau cực lớn truyền qua toàn thân.
Hắn che ngực cắn chặt răng, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ.
- Ôn sư đệ, ngay từ đầu có chút đau, ngươi nhịn một chút, lát nữa sẽ thoải mái.
Khâu Oanh Nhi che miệng cười, ân cần nói.
- Câm miệng!
Ôn Tri Hành ngẩng đầu, trong mắt lộ ra hung quang, trừng đến nỗi trong lòng nàng run lên.
- Cổ trùng ta đã ăn rồi, ngươi có thể cút.
- Ngươi!
Sắc mặt Khâu Oanh Nhi lập tức trầm xuống.
Nàng không ngờ Ôn Tri Hành lại dám nói chuyện với mình như vậy.
- Khâu sư tỷ, ta bây giờ chính là đệ tử hạch tâm, ngươi và ta địa vị tương đương, đây chính là ngươi vừa rồi nói, như thế nào, còn tưởng ta là lô đỉnh sao?
Ôn Tri Hành chịu đựng đau đớn trong lòng, cười nhạo một tiếng.
Hắn biết mình chỉ cần nhịn thêm một chút là chuyện này sẽ qua.
Nhưng hắn không nhịn được nữa.
- Ôn Tri Hành, ngươi cũng biết cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.
Khâu Oanh Nhi nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi có thể dạy ta.
Ôn Tri Hành chậm rãi đứng dậy, khinh thường.
Bây giờ y đã biết chắc Khâu Oanh Nhi không dám giết mình.
Nếu đã không chết, vậy còn sợ cái gì.
Hắn bình thường không có việc gì có thể cầm kiếm chém chính mình.
Còn sợ Khâu Oanh Nhi uy hiếp?
- Thật can đảm, vả miệng!
Khâu Oanh Nhi giận dữ:
Ngọc thủ của nàng giơ lên, đang muốn động thủ, lại bị Ôn Tri Hành bất ngờ, đánh đòn phủ đầu.
Một bàn tay lớn trực tiếp kìm chặt cổ tay nàng.
Tay kia mạnh mẽ vung xuống.
Bốp!
Tiếng bàn tay vang dội vang lên, trên mặt Khâu Oanh Nhi hiện ra dấu tay rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!