Ba năm sau.
Hạ Ngữ An vừa mới đóng phim xong, Chung Nhạc đưa li nước đến: "Chị Hạ, vất vả rồi."
Hạ Ngữ An uống một ngụm, ấm áp, nhíu mày bất mãn: "Sao không phải nước lạnh?"
Bây giờ đang là mùa hè, trong trường quay ngộp muốn chết.
Đi theo bên cạnh Hạ Ngữ An nhiều năm như vậy, tính cách của nàng như thế nào, Chung Nhạc đã hiểu rõ từ lâu, cũng biết nên xoa dịu như thế nào: "Đây là do tổng giám đốc Mạnh dặn dò á.
Nói lần trước chị ham uống lạnh, về nhà bị đau bụng, nên đã dặn dò tụi em cho chị uống ít nước đá thôi."
Hạ Ngữ An không nhịn được mà nhếch khóe môi, lại uống một hớp nước, ngọt ngào, ho một tiếng, mắt nhìn thoáng qua, yêu kiều quyến rũ: "Lo xa ghê, tôi đâu phải con nít nữa."
Nếu như gương mặt không mang theo ý cười thì có lẽ Chung Nhạc đã tin rồi.
Cái kiểu trong tối ngoài sáng rải cẩu lương này, không biết cô ấy đã trải qua bao nhiêu lần rồi, nói vô cùng thuận miệng: "Còn không phải do tổng giám đốc Mạnh quá quan tâm chị Hạ sao?"
Hạ Ngữ An mỉm cười yêu kiều: "Đã nhiều năm như vậy rồi, thật là, vẫn cứ thích tôi như vậy."
Nhìn dáng vẻ nghĩ một đằng nói một nẻo kia của nàng, Chung Nhạc nhịn lại xúc động muốn trợn trắng mắt, báo cáo lịch trình tiếp theo của nàng: "CHị Hạ, hôm nay còn có một buổi tiệc nữa."
Những năm này, Hạ Ngữ An không nóng không lạnh.
Come out toàn mạng vào ba năm trước giữa những thay đổi ngày qua ngày trong giới giải trí, đã dần mất đi nhiệt độ.
Từ trước đến nay, tin tức trong ngành giải trí cái sau bùng nổ hơn cái trước, quần chúng ăn dưa đã sớm quên mất tin tức nhiều năm về trước rồi.
Hơn nữa, trong ba năm nay, Hạ Ngữ An cũng không có tác phẩm chính nào, từ trước đến giờ, nàng chỉ diễn vai phụ, đất diễn không nhiều, xem như để giết thời gian.
Trong giới, trên cơ bản đều biết bối cảnh của Hạ Ngữ An.
Những buổi tụ hội trong giới, trên cơ bản đều sẽ không ai chủ động mời, dĩ nhiên Hạ Ngữ An cũng sẽ không đi.
Chỉ cóđám chị em muốn mở tiệc thì nàng không thể không đi.
Những người khác, là ai chứ?
"Tiệc gì đây?" Hạ Ngữ An nhìn đồng hồ.
Hôm nay nàng bận việc rồi.
Chung Nhạc nhanh chóng báo tên người chị em hoa nhựa của Hạ Ngữ An.
Hạ Ngữ An tùy hứng nói: "Từ chối đi, hôm nay tôi bận rồi."
"Được, chị Hạ." Trợ lí Chung với tố chất nghề nghiệp chuyên nghiệp lập tức đưa ra phản ứng.
Hai năm trước, Lâm Kỳ vì ước mơ đã quay đầu chuyển sang làm người đại diện.
Hạ Ngữ An cảm thấy Lâm Kỳ không tệ, âm thầm thúc đẩy.
Bây giờ, Lâm Kỳ đã có thể phát triển thuận lợi trong giới giải trí.
Bây giờ, Chung Nhạc lo liệu sắp xếp tất cả lịch trình của Hạ Ngữ An.
Cô ấy không phải là người có chí lớn.
Hạ Ngữ An trả tiền lương cao gấp ba lần so với trong giới, mỗi ngày trôi qua cũng nhàn nhã, thỉnh thoảng còn được thưởng, cô ấy sống vô cùng thoải mái.
Trong lòng cô ấy, Hạ Ngữ An chính là tiểu tổ tông, cô ấy phải cúng bái.
Chung Nhạc vừa nhắn tin từ chối bữa tiệc, không bao lâu sau, Hạ Ngữ An lập tức nhận được điện thoại của Kỷ Thi.
"Ngữ An, cậu không đến bữa tiệc tối nay à?"
Hạ Ngữ An nhìn hình chiếu của Kỷ Thi xuất hiện trước mắt.
Đây là kỹ thuật VR giả lập, độ phổ biến ở hiện tại cao đến 95%, là sản phẩm của NS.
Hạ Ngữ An: "Đúng đó, hôm nay mình bận rồi."
Kỷ Thi: "Chuyện gì mà quan trọng hơn cả chị em vậy? Không phải lần trước cậu đã nói sẽ đẹp lấn áp tất cả mọi người sao? Còn cố tình ra nước ngoài đặt quần áo, mua không ít đồ trang sức mà."
Hạ Ngữ An: "Tối nay Mạnh Tây Nguyệt có một buổi phỏng vấn.
Mình phải đến hiện trường.
Cậu biết đó, nếu như mình không đi thì chắc chắn Mạnh Tây Nguyệt sẽ cảm thấy rất mất mát."
Nhìn dáng vẻ ngọt ngào lại đắc ý của nàng, Kỷ Thi: "...!vị kia nhà cậu nghĩ gì mà lại nhận phỏng vấn vậy?"
Thời gian ba năm, NS đã trở thành huyền thoại trong giới kinh doanh.
Dùng sức của bản thân nâng cao địa vị của Trung Quốc trên thương trường quốc tế.
Phía sau NS có Nhà Nước là chỗ dựa, không ai dám trêu chọc.
Là người đứng đầu NS, giá trị bản thân mấy chục tỷ đô, xếp thứ tám trong danh sách những người giàu nhất thế giới của Forbes.
Bình thường, Mạnh Tây Nguyệt đều vô cùng khiêm tốn, cực kỳ ít xuất hiện trước mặt công chúng.
Kỷ Thi rất tò mò, là nguyên nhân gì mà lại khiến cho vị tổng giám đốc Mạnh khiêm tốn này chấp nhận buổi phỏng vấn.
Hạ Ngữ An trề môi: "Mình cũng không biết nữa, có lẽ công ty cần."
Kỷ Thi đã bỏ cuộc với người bạn thân ngốc bạch ngọt này rồi: "...!Được rồi, ngày mốt đừng quên công ty sẽ mở cuộc họp đó, tiện thể tụ tập một chút."
"Nếu như không đến thì cậu chính là người trọng sách khinh bạn."
Hạ Ngữ An - người nắm cổ phần của cả hai nhà, tiền để không trong tay quá nhiều, trong một lần tình cờ biết Kỷ Thi làm việc không được vui vẻ, cấp trên chèn ép cô ấy, còn có người lén lút sửa lại ý tưởng thiết kế của cô ấy.
Kỷ Thi hiếm khi rơi nước mắt, hôm đó cô ấy lại khóc bù lu bù loa trước mặt nàng.
Tính cách của Hạ Ngữ An rất quyết liệt, dẫn theo Kỷ Thi, kêu gọi thành viên trong hội chị em đi đến công ty làm loạn một trận.
Sau đó, nàng bỏ tiền ra mở công ty.
Trên danh nghĩa, nàng là chủ tịch công ty, nhưng trên thực tế, nàng chỉ là linh vật.
Lúc cần thiết thì đi tham gia hội nghị báo cáo quý, không còn gì khác.
Công ty đã mở gần một năm, danh tiếng trong giới cũng không tệ, nói đến lợi nhuận, dĩ nhiên cũng không nhiều, dù sao cũng chỉ mới khởi nghiệp.
Nhưng mà ai kêu Hạ Ngữ An nhiều tiền, nàng không quan tâm đến những chuyện này.
Hạ Ngữ An: "Biết rồi."
...
Năm giờ chiều.
Hạ Ngữ An kết thúc công việc.
Nàng ngồi trên xe bảo mẫu, Chung Nhạc chạy đến, trợ lí còn lại trong nhà có việc, Hạ Ngữ An cũng không so đo, kêu cô ấy tan làm sớm.
Tài xế ngồi phía trước lái xe.
Chung Nhạc không kiềm được nói: "Chị Hạ, tỉ lệ người xem tiết mục tối nay của tổng giám đốc chắc chắn sẽ bùng nổ."
Hạ Ngữ An nhướng mày: "Cái này không phải là chuyện đương nhiên sao?"
Chung Nhạc: "..." Được, xem như cô ấy chưa nói gì đi.
Thời gian này đúng lúc giờ cao điểm tan làm tan học, kẹt xe.
Nhìn thời gian ngày càng đến gần, Hạ Ngữ An sốt ruột: "Xảy ra chuyện gì?"
Tài xế trả lời: "Hình như phía trước xảy ra tai nạn giao thông..." Thấy sắc mặt của Hạ Ngữ An không tốt, anh ta nuốt xuống câu nói may mà không có thiệt hại về người.
Chung Nhạc vội nói: "Hay là chị Hạ gọi điện thoại cho tổng giám đốc Mạnh đi."
Từ chỗ này đến đài truyền hình mất khoảng hai mươi phút, bây giờ đã sắp năm giờ năm mươi rồi, không đến kịp.
Hạ Ngữ An ừ một tiếng, gọi điện thoại cho Mạnh Tây Nguyệt.
Kỹ thuật VR, thật sự giống như Mạnh Tây Nguyệt đang ở trước mặt nàng, Hạ Ngữ An không kiềm chế được sự buồn bã và uất ức, nói: "Xin lỗi nhé Mạnh Tây Nguyệt.
Em không đến dự được, kẹt xe rồi."
"Không sao đâu, Ngữ An."
So với ba năm trước, Mạnh Tây Nguyệt càng thêm ưu nhã, quý phái.
Chỉ khi ở trước mặt Hạ Ngữ An, cô vẫn dịu dàng trước sau như một.
"Sau buổi phỏng vấn, chị muốn ăn sườn xào chua ngọt.
Em làm cho chị ăn nhé, được không?"
"Được chứ, chờ sau khi chị kết thúc, chúng ta cùng nhau đi mua nguyên liệu.
Em cũng có món muốn ăn, chị làm nhé." Nghe xong, chút buồn bã của Hạ Ngữ An hoàn toàn mất sạch: "Chị ăn nhẹ một chút đi, tránh cho dạ dày khó chịu."
Mấy năm gần đây, dạ dày của Mạnh Tây Nguyệt chưa từng bị đau nữa, cô rất nghe lời, nói: "Được."
Hai người nói chuyện một lúc rồi mới tắt máy.
Chung Nhạc ở một bên, nghe hai người sến súa ngọt ngào, sớm đã thành thói quen.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng, truyện Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng , đọc truyện Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng full , Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng full , Tiêu Chuẩn Dựng Vợ Gả Chồng chương mới