Nghĩ đến việc mỗi đêm không thể ôm nhuyễn ngọc vào trong ngực, trong lòng hắn liền cảm thấy nóng ran.Hắn cảm thấy thương cảm nhìn thê tử của mình, nhưng chỉ thấy thê tử của mình cúi đầu cười trộm.Biết thê tử mình không đáng tin cậy, Tiêu Sơn chỉ có thể miễn cưỡng vâng một tiếng.Buổi tối đi ngủ, Phùng Lý thị còn chỉ vào Phùng tú tài và nói: "Ông sao lại hồ đồ như vậy, nữ nhi tế tử rất khó có thể ở cùng nhau, ông còn bảo tế tử ngủ chung với lão già thúi như ông, đây không phải là làm khó cho hắn sao?"Phùng tú tài không phục: “Một nam nhân tốt chí tại tứ phương, nếu đã bái lão sư, ta phải sớm để cho hắn thành tài.
Cả ngày nghĩ đến khuê phòng làm gì, không có tiền đồ."“Ông là cái lão hồ đồ.” Phùng Lý thị tức giận mắng một tiếng.Phùng tú tài hoàn toàn giả vờ như không nghe thấy liếc mắt một cái, hạ quyết tâm đốt cháy giai đoạn, bản thân muốn để cho tế tử nhanh thành tài.Trong phòng bên kia, Phùng Trinh đang bị Tiêu Sơn dùng sức lăn lộn.
Đối với sự xin tha liên tục của nàng, Tiêu Sơn hoàn toàn phớt lờ."Nếu như nàng không giúp ta nói, ngày mai ta phải đi sang chỗ cha bên kia, hôm nay nhất định phải trả đủ, bằng không từ trên xuống dưới ta cũng không tha."Phùng Trinh khi nghe thấy lời nói vô cùng lưu manh của hắn, nàng lập tức đỏ mặt giận dữ: “Chàng cái người này...!Thật không biết xấu hổ!""Không biết xấu hổ thì không biết xấu hổ, dù sao có thê tử ôm là tốt rồi."Sau khi nói thì càng thêm dùng sức.Phùng Trinh bị dày vò không chịu được, trong lòng vô cùng hối hận, sớm biết thì trước đó liền nói một tiếng, cũng tốt hơn hiện tại bị bò điên này lăn lộn.Mặc dù hôm sau là mùng một tết, nhưng người một nhà mới dọn tới đây, cũng không có thân thích bằng hữu gì phải đi thăm, cả nhà đều không ra cửa, liền ở trong nhà bên bếp lửa nhìn bông tuyết bên ngoài cửa sổ.Phùng tú tài dẫn Tiêu Sơn đi vào phòng đọc sách.Phùng Trinh không nhìn vào đôi mắt ai oán của Tiêu Sơn, che miệng cười cười, chuẩn bị đi mua một ít lễ vật đưa đến phủ tướng quân.Đối với việc lui tới mặt ngoài với tướng quân phu nhân, Phùng Trinh không có ý định để Tiêu Sơn xen lẫn vào.
Cho nên nàng không nói cho Tiêu Sơn biết, một mình mua đồ liền trực tiếp đến phủ tướng quân.Lúc này, phủ tướng quân tự nhiên tấp nập người đến người đi.
Phùng Trinh không trực tiếp đến gặp tướng quân phu nhân, mà nhờ người gác cửa tìm Ngô ma ma, chỉ nói là thân thích của Ngô ma ma.Người gác cửa thu được chút lợi ích, tự nhiên cũng mừng rỡ đi một chuyến.Sau khi đợi một lúc, mới thấy Ngô ma ma vui vẻ từ trong phòng bước ra.
Trong miệng còn cười nói: “Ta có thân thích khi nào mà ta không biết thế?”.Nhìn thấy Ngô ma ma đến, Phùng Trinh mỉm cười chào đón bà ta: "Ma ma, năm mới đại cát."Ngô ma ma sửng sốt một lúc, sau đó bà ta mới phản ứng lại: "Thì ra là ngươi."Bởi vì bà ta đã có ấn tượng tốt khi tiếp xúc với Phùng Trinh vài lần trước đó, hơn nữa đối với sự trợ giúp của Phùng Trinh đối với tướng quân phu nhân, cho nên khuôn mặt của Ngô ma ma hiện tại lộ ra vài phần ý cười thân thiết, cũng khiến cho người gác cửa bên cạnh cảm thấy kinh ngạc, âm thầm thấy may mắn trước đó không làm khó thân thích này của Ngô ma ma.“Phu nhân bận chủ trì chuyện ngày tết trong phủ, có khả năng không thể găp ngươi.” Ngô ma ma hơi khó xử nói.Phùng Trinh mỉm cười và gửi một chiếc túi thơm căng phồng cho Ngô ma ma: “Đây là một chút tâm ý của ta, là ăn tết, hiếu kính với lão nhân người.""Như này sao được chứ." Ngô ma ma cười đến không thấy mắt."Ma ma nhưng đừng khách khí, trước đây ma ma cũng chiếu cố ta rất nhiều.
Hôm nay tới đây cũng không nhất định phải gặp phu nhân, chủ yếu là đưa đến một phần tâm ý.
Lễ vật này tuy rằng không quý trọng, nhưng cũng là do ta cẩn thận chọn lựa, mong ma ma giúp đỡ đưa đến cho phu nhân, thay mặt Phùng Trinh gửi lời chào một tiếng.""Đương nhiên không có vấn đề." Ngô ma ma đồng ý.
Dù sao mấy ngày trước phu nhân có hỏi qua về vị tiểu nương tử này, mang lời nói này qua cũng chỉ là thuận tiện nhắc tới, có thể sẽ khiến phu nhân vui vẻ.Phùng Trinh lại cười nói: "Hơn nữa, ta đã dọn đến thành Túc Châu, đang ở phố đông bên kia mở một tửu phường Thiên Hương, đến lúc đó nếu như ma ma rảnh rỗi, cũng có thể đến chỗ của ta uống hai ly, đều là rượu ngon cả.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ, truyện Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ , đọc truyện Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ full , Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ full , Tiểu Kiều Thê Nhà Quân Hộ chương mới