Nhân viên bán hàng thấy sắc mặt của cô không đúng, cảm thấy cô gái chê đắt, ánh mắt lại chuyển, không để ý tới cô nữa.
Dư Điềm Điềm chỉ muốn ói máu.
Tinh thần cô hoảng hốt đi tới lầu hai, nhìn thấy Phương Nghị đang nói chuyện với nữ nhân viên bán hàng, lúc này mới tỉnh lại, đi tới.
"Sâm núi này nhỏ như vậy, ba đồng quá nhiều! Nếu không phải lấy nấm giả làm sâm thì sao có thể bán nhiều như vậy! Hơn nữa, trong này loại gì tôi cũng không biết, nếu cắt ra phát hiện bên trong bị hư thì không phải là tôi bị lỗ?"Giọng nói Phương Nghị rất bình tĩnh: "Đây là sâm núi mới đào trong núi sâu, không thể hư.
Lần trước còn nhỏ hơn so với bây giờ mà đã bốn đồng.
""Bây là là mùa hè! Ai cần ăn sâm! Là ba đồng, có bán hay không.
"Phương Nghị trầm mặc một lát, nói: "Bán.
"Người nhân viên bán hàng kia mới hừ một tiếng, chuẩn bị lấy túi sâm núi.
Trong chớp mắt, một bàn tay trắng nõn nhỏ bé liền lấy túi trên quầy xuống.
Nhân viên bán hàng sửng sốt một chút, ngẩng đầu liền nhìn thấy Dư Điềm Điềm đứng ở đó, không nói lời nào, gương mặt thanh tú lại làm người khác theo bản năng thu liễm khí thế: "Cô là ai?"Dư Điềm Điềm cơ bản không quan tâm đến cô ta, cầm đồ vật trên quầy, kéo tay áo Phương Nghị xoay người rời đi, Phương Nghị trầm mặc đi ra khỏi Cung Tiêu xã với cô.
Dư Điềm Điềm kéo anh tới ngõ nhỏ phía sau Cung Tiêu xã, liền bắt đầu lưu loát viết, giống như rất tức giận.
Phương Nghị rũ mắt, kiên nhẫn đợi cô.
[Cô ta thật quá đáng, không bán! Nhân sâm tốt như vậy, ba đồng là thiệt thòi lớn!!!]Cô dùng liên tiếp ba lần dấu chấm câu thể hiện sự xúc động, tâm tình Phương Nghị vốn nặng nề lại hiếm có sinh ra chút ý cười, tuy nhiên thoáng qua liền biến mất, anh mím môi.
"Mùa hè chính là như vậy, những người này chính là ép giá, cũng bình thường.
"[Ai nói mùa hè bán không được? Cũng không phải là nước thuốc lạnh liền không thể uống! Anh đưa tôi, tôi đi bán!]Viết xong, Dư Điểm Điềm liền cầm giỏ của anh lấy nhân sâm cầm đi ra ngoài, Phương Nghị bị hành động của cô làm cho sợ ngây người, quên cản cô lại, cho tới khi Dư Điềm Điềm xoay người anh mới phản ứng lại được.
Anh đi lên kéo cô lại, thanh âm đè rất thấp: "Cô lại muốn đi chợ đen? Thành phần của tôi như vậy không dám mạo hiểm, cô mau đưa cho tôi.
"Chân mày Dư Điềm Điềm nhíu lại, bắt được chính xác điểm quan trọng trong lời nói, chợ đen.
Anh còn nói dối không đi theo cô.
Phương Nghị cũng ý thức được anh nói lỡ miệng, biểu tình trong chớp mắt trống không, gò má đều có chút nóng bỏng, anh banh mặt, cứng nhắc giải thích mấy câu.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70 tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70, truyện Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70 , đọc truyện Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70 full , Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70 full , Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70 chương mới