Khu nhà của Bùi Tuấn khá xa nên người giao đồ ăn phải mất nữa tiếng đồng hồ mới có thể đến nơi.
Nhung Trần An không hề biết đến khi cậu có thể gặp được rồi lấy đồ ăn thì người giao hàng đã trải qua một cuộc kiểm tra nghiêm ngặt cùng lo lắng hãi hùng như thế nào.
Bên ngoài căn nhà này có rất nhiều người canh gác nghiêm ngặt, khi nhìn thấy người lạ đến gần bọn họ liền tra hỏi, sau khi xác nhận thân phận thì kiểm tra cơ thể xem có mang theo những vật nguy hiểm hay không, đến cuối cùng là kiểm tra và thức ăn xem cho bị đầu độc hay bỏ bất kỳ loại thuốc nào hay không.
Đến khi làm xong thì mất thêm mười phút nữa thì thức ăn mới có thể giao đến tay cậu.
Khi cậu ra nhận hàng nhìn thấy khuôn mặt đầy hãi hùng của anh giao hàng thì không khỏi khó hiểu.
Đây là làm sao vậy, bị táo bón à?
Nhưng đến khi anh ta rời đi cậu cũng không biết là có chuyện gì.
Nhưng cậu cũng không quan tâm lắm đem thức ăn vào nhà rồi lấy đĩa chén bỏ thức ăn vào.
Cậu mua khá nhiều chỗ đồ ăn này có thể cho ba bốn người ăn, không những vậy cậu còn mua hai ly trà sữa đã lâu không uống rồi đem bỏ vào tủ lạnh để đá không tan nhanh đợi ăn xong cơm thì lại uống.
Sau khi làm xong cậu liền ngồi chờ, nhìn ra bên ngoài phòng khách xem có ai đi vào không.
Cậu không biết hôm nay anh có về không hay hôm qua là do thói quen của anh nên mới về nhà đúng giờ cơm.
Nhưng hình như bếp núc trong nhà có từng được sử dụng đâu sao mà anh có thể theo thói quen mà đi về.
Nghi ngờ trong lòng một chút nhưng cậu cũng không định ăn trước, dù sao cũng đợi một lát xem người có về hay không.
Nghĩ như vậy cậu liền lôi điện thoại ra bắt đầu lướt web, chuyện về bằng chứng kia đợi khi cậu in ra vài sắp giấy rồi tính sao, nếu hiện tại ngu ngốc đưa bằng chứng ra mà không có dự phòng thì nói không chừng sáng ngày hôm sau điện thoại của cậu sẽ bị hacker cho bay sạch sẽ.
Cậu ham tiền chỉ biết đâm đầu vào kiếm tiền không muốn chi tiền nhưng cậu không ngốc đến độ này, trên thế giới này vẫn còn một góc tối được gọi là thế giới ngầm giống như nơ mà ông chủ hiện tại của cậu đang nắm quyền ở đó.
Cũng nhờ có trí nhớ của nguyên chủ mà cậu biết được thế giới này chẳng hề an toàn như cậu nghĩ.
Trần An ngồi đợi đến khi thức ăn trên bàn không còn nóng như lúc đầu nữa, nó đã có phần hơi nguội thì cuối cùng cũng buông điện thoại trên tay rồi nhìn ra ngoài phòng khách vẫn không có một bóng người đi vào.
"Vậy là hôm nay không về rồi.
Ăn luôn vậy." Cậu lẩm bẩm, bụng đã đói meo.
Có lẽ đã quá đói nên đầu óc của cậu cũng quay cuồng, cả người cảm thấy lạnh lẽo.
Trần An cầm đũa lên chuẩn bị gặp món ăn mà cậu đã đặc biệt gọi kia cho vào miệng thì có tiếng động bên ngoài cửa vang lên.
Nghe vậy cậu vội vàng buông đũa trên tay xuống sau đó xoay đầu nhìn ra ngoài phòng khách.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân, truyện Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân , đọc truyện Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân full , Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân full , Tiểu Tham Tiền Trở Thành Thế Thân chương mới