Thứ con gái bất hiếu! Còn dám vác mặt về cái nhà này?
Lưu Dương Quách gào lên, ném về phía Tuyết Mai bất cứ thứ gì ông ta vớ được.
Khiêm Bảo Ngọc lao đến can ngăn chồng:
- Mình à, bình tĩnh.
Có gì từ từ nói.
Tuyết Mai run cầm cập, thấy cha mình hừ một tiếng rồi ngồi phịch xuống ghế thì mới rón rén lại gần.
Cô ta giả vờ như không biết gì, dịu dàng hỏi:
- Cha tức giận không tốt cho sức khỏe đâu.
Con gái đã phiền lòng cha điều gì ạ?
- Vô dụng! Chỉ tổ vác nợ về.
Cô xem cô làm gì mà chọc giận tới Du thiếu gia, để hợp đồng bị hủy hết thế này?
Tuyết Mai tròn mắt, không ngờ Du Quân lại vì Bạch Hồng mà thật sự làm đến mức này.
- Ch...cha...Con xin lỗi.
- Cô làm gì thì làm.
Quỳ xuống cầu xin hắn cũng được.
Cơ nghiệp Lưu Dương gia mà sụp đổ thì cô đừng hòng nhận danh tiểu thư nhà này!
Tuyết Mai khép nép run sợ.
Cô cúi đầu xin lỗi Lưu Dương Quách mà cắn chặt môi, trừng trừng mắt thù hận.
"Con ả Tử Bạch Hồng! Tại mày mà tao phải nhục nhã! Cứ chờ đấy".
***
Bạch Hồng lăn ra giường thở phào.
Cô thấy mình diễn xuất cũng thật đỉnh, rất có tố chất làm diễn viên.
Nhớ tới vụ vừa rồi, Bạch Hồng mở điện thoại lên gọi điện cho Nhi Tâm.
"Lô a"
"Tập tài liệu đó, là mày đúng không?"
"Còn ai vào đây nữa bạn hiền.
Đằng nào mày cũng không cần đến, chi bằng tao dùng hộ, chẳng ai nghi ngờ cả."
Bạch Hồng bật cười.
Trước khi chuông phát đề reo lên, Nhi Tâm đã kịp phát hiện ra trò mèo này của Tuyết Mai.
Nhân dịp không bao giờ ôn bài, Nhi Tâm lấy luôn và giấu vào chỗ ngồi của mình để chép, rồi thi xong thì ngang nhiên rời đi trong khi mọi sự chú ý đã đổ dồn vào Bạch Hồng.
***
Vài ngày sau, khi đang ngồi trong xe và ra về cùng Du Quân.
- Tám giờ tối nay tôi cho người qua đưa cậu đến biệt thự Du gia.
- Gì? Sao tôi phải đến nhà cậu?
- Cậu đoán xem?
- Ăn tối đúng không?
- Muốn ăn chực đến thế à?
- Ừ muốn đó.
Được ăn ngon mà không mất tiền thì tội gì không ăn.
Thấy cô hất cằm lên nói rất tự tin, Du Quân cười trừ thôi không trêu Bạch Hồng nữa.
- Sinh nhật em tôi.
Vì vậy Bạch Hồng đã đi qua đi lại được nửa tiếng.
Cô đau đầu không biết phải lấy gì làm quà.
Xét về của cải vật chất, không gì là Du gia không có.
Một đứa nghèo kiết xác như cô dù có mang món nào đến tặng cũng thấy tầm thường và rẻ tiền vô cùng.
Nghĩ một hồi, Bạch Hồng mới đeo tạp dề vào làm một chiếc bánh.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Đầu Mãi Mãi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Đầu Mãi Mãi, truyện Tình Đầu Mãi Mãi , đọc truyện Tình Đầu Mãi Mãi full , Tình Đầu Mãi Mãi full , Tình Đầu Mãi Mãi chương mới