Editor: Nổ
"Anh, anh nói bậy cái gì đó!"
Hai má Thẩm Tư Phi đỏ bừng, trong lòng thẹn quá hóa giận.
Cảm thấy bản thân mình cơ hơi đạo đức giả.
Ít nhất khoảng thời gian khi anh không chú ý đến chuyện phát tình, trong quán bar nhờ có Hạ Tây Châu đánh dấu tạm thời, nếu không thật không biết hậu quả sẽ còn thảm đến mức nào.
Nhưng cảm kích không có nghĩa là anh chấp nhận lời trêu chọc tùy tiện của Hạ Tây Châu.
Thẩm Tư Phi chỉnh lại quần áo rồi xuống giường, "Hạ tổng, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, nói chuyện ngay thẳng đi.
Lần này cảm ơn anh, nếu như sau này anh cần giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng hết sức."
Thẩm Tư Phi nhìn xuống đôi dép lê trên chân mình, đôi dép này giống hệt đôi Hạ Tây Châu đang đi, màu lam nhạt, sạch sẽ cũng rất vừa chân.
"Tôi có chút mắc bệnh sạch sẽ." Hạ Tây Châu nói, "Thầy Thẩm hẳn phải biết, tôi là Alpha, cậu bị tôi đánh dấu tạm thời, còn ký hiệu thì cậu vẫn là vật sở hữu của tôi."
Thẩm Tư Phi cau mày, anh không chấp nhận nhất chính là bản thân mình thuộc về một ai đó, hơn nữa càng ghét sự quy trách nhiệm vô lý này của Hạ Tây Châu.
Anh nói với giọng không hài lòng: "Hạ tổng, tôi không thuộc về bất kì ai cả.
Anh đã giúp tôi, tôi vô cùng cảm kích, nếu trong tương lai Hạ tổng cần giúp đỡ, thì nói với tôi, anh xem như vậy có được không?"
Thẩm Tư Phi đứng dậy, cầm lấy áo khoác trên ghế, đứng ở cửa nhìn Hạ Tây Châu.
Lúc hắn không cười, khuôn mặt tuấn mỹ có chút hung dữ, độc đoán, không có một chút ôn nhu dịu dàng nào, giống như một bông hồng có gai.
Hạ Tây Châu nghiêng người mở cửa, Thẩm Tư Phi cầm tay nắm cửa: "Cảm ơn Hạ tổng."
Hạ Tây Châu lại lên tiếng: "Chờ một chút, tôi biết bây giờ cậu đang vội, nhưng vẫn muốn làm phiền cậu một chút."
Thẩm Tư Phi quay đầu lại nhìn kỹ hắn, con ngươi Hạ Tây Châu thâm thúy, "Tin tức tố của thầy Thẩm rất dễ chịu, tôi muốn ngửi lại lần nữa."
Thẩm Tư Phi: "..."
Hạ Tây Châu tiến lên một bước, thấy Thẩm Tư Phi không có biểu hiện chán ghét, đi tới trước mặt người kia, vươn tay ôm lấy vai đối phương.
Một cái ôm không nhiệt tình.
Xem như là giải hòa, nhưng cũng giống như để xác nhận.
"Trần Kim sắp đính hôn." Hạ Tây Châu nói.
Thẩm Tư Phi sửng sốt một chút, "Đúng vậy, cậu ấy cũng đã mời tôi đến dự tiệc đính hôn."
Tin tức tố hương sữa đã nhạt không ngửi thấy được, nhưng rõ ràng là hòa lẫn với tin tức tố hương linh sam của hắn, Hạ Tây Châu cong môi, giọng điệu vẫn rất bình tĩnh: "Cho nên cậu cũng không cần nhớ nhung cậu ấy nữa."
Thẩm Tư Phi giật mình: "Hả?"
Cái ôm bất ngờ của tình địch không làm anh cảm thấy khó chịu, ngược lại hơi thở của người đàn ông khiến người ta cảm thấy an tâm, nhưng lời nói lại có chút kỳ quái.
Hắn si tình bao nhiêu mà đến bây giờ còn không nỡ buông tay Trần Kim? Vẫn muốn anh chịu thua?
Hạ Tây Châu buông anh ra, Thẩm Tư Phi cầm áo khoác đi ra ngoài.
An ninh trong tiểu khu rất tốt, Thẩm Tư Phi và hắn ở cùng một nơi, Hạ Tây Châu cũng không cần lo lắng về việc đối phương sẽ gặp nguy hiểm.
Hạ Tây Châu tìm hiểu vấn đề bình sữa năm đó, khi hắn được Hạ gia nhận về, thành công bước chân vào nhà giàu có.
Mười mấy năm trước giá cả một bình sữa không rẻ, không phải thứ mà Trần gia có thể mua được.
Hắn đã hỏi viện trưởng Trần, ông ấy chưa bao giờ mua nó cho Trần Kim.
Chỉ có Thẩm Tư Phi là người có tiền nhất trong viện phúc lợi này.
Sau khi Thẩm gia phất lên, họ nhanh chóng chiếm lĩnh một thị trường bất động sản rộng lớn, trở thành gia đình giàu có, thậm chí sau này còn lấn át cả nhà sản xuất, kinh doanh hàng đầu trong ngành nội thất.
Trong số bọn họ Thẩm Tư Phi là người có tiền nhất, Trần Kim không ít lần trêu chọc đối phương là Thẩm đại thiếu gia.
Thẩm Tư Phi không chỉ có năng lực, anh cũng có động cơ để làm việc này.
Hạ Tây Châu nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh trong bóng tối, như thể có thứ gì đó rơi xuống mặt nước, tạo nên từng tầng gợn sóng.
...!
Thẩm Tư Phi đã hai lần giặt quần áo bị vương mùi tin tức tố của Hạ Tây Châu đêm hôm đó, ký hiệu thì anh không thể làm gì được, vì vậy ngày hôm sau lên lớp, anh đã phun sương che lấp tin tức tố nhiều gấp đôi lên người, để đảm bảo rằng những người khác không thể ngửi thấy tin tức tố của Alpha đã đánh dấu trên người mình.
Nhưng mà khi Trương Ấu Văn đến tìm anh lấy bài tập, trông cậu ấy có chút quái lạ, Thẩm Tư Phi hỏi: "Sao vậy?"
Trương Ấu Văn chậm rãi lùi về phía sau một bước nói: "Thầy Thẩm, hôm nay em đứng cùng thầy, cảm thấy rất áp lực."
Trương Ấu Văn cũng là Alpha, ngay khi đến gần Thẩm Tư Phi, cậu có thể cảm giác sự ngột ngạt do tin tức tố của Hạ Tây Châu lưu lại.
Nó giống như một loại nhắc nhở và khẳng định chủ quyền với các Alpha khác.
May là phần lớn các học sinh đều là Beta, lượng phun sương Thẩm Tư Phi dùng rất lớn nên hầu như rất khó phát hiện.
Trương Ấu Văn không biết gì, Thẩm Tư Phi có chút bối rối đem sách bài tập nhét vào trong tay cậu: "Chắc là vừa rồi tôi đối với các em quá gay gắt.
Lần sau sẽ không tạo áp lực lớn như vậy cho các em nữa."
Trương Ấu Văn ôm sách đi ra ngoài.
Hơn nữa, cậu cảm thấy thầy Thẩm có vẻ gầy hơn trước, thậm chí cổ tay cũng gầy hơn, cứ như sờ một cái có thể bẻ gãy vậy.
Thẩm Tư Phi thường xuyên ăn cơm trưa cùng với Bác Viên, Bác Viên chia tay bạn gái mấy ngày nay vẫn bình thường, dù sao cả ngày đều bận công việc, không có thời gian nghĩ chuyện khác.
Bác Viên nói: "Thầy Thẩm, hôm đó cảm ơn cậu rất nhiều, tôi uống nhiều quá, chắc không đắc tội người nào chứ?"
Thẩm Tư Phi lắc đầu, "Không có chuyện gì, cậu uống say cũng không quậy, ngủ như heo.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt, truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt , đọc truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt chương mới