Editor: Nổ
Sau khi Thẩm Tư Phi ra ngoài nhận điện thoại, Trần Kim đem chiếc hộp màu đỏ thẫm bắt mắt trên bàn kia cầm lên, nhét lại vào lòng bàn tay Hạ Tây Châu.
Trần Kim nhìn thấu tất cả mọi chuyện: "A Phi có tâm tư sâu sắc, cảm xúc hướng nội, làm bạn nhiều năm như vậy mà tôi cũng không nhìn ra được tâm tư của cậu ấy.
Tôi cũng quên nói rõ ràng với cậu ấy, việc này đúng là nên trách tôi.
Nhưng mà Hạ tổng, cậu cũng đừng hùa vào chứ."
Hạ Tây Châu nhướng mày: "Tại sao tôi không thể thích cậu?"
Trần Kim nói: "Người ta đồn rằng ông Hạ sợ nhất chính là không có người nối nghiệp.
Cậu nghĩ rằng tôi không biết cậu kết hôn với Beta là vì muốn chọc giận ông ấy, cậu muốn Hạ gia các người tuyệt hậu sao?"
Hơn nữa y là thẳng nam, lại bị anh em của mình tỏ tình đúng là chuyện cười, nếu là người xa lạ chắc chắn sẽ bị cho là đùa giỡn lưu manh mà đánh rồi.
Hạ Tây Châu mắt hơi nheo lại.
Hạ gia đến thế hệ cha mẹ hắn, nội bộ đấu đá nghiêm trọng, cuối cùng cha hắn, cũng là lão nhị của Hạ gia bỏ mạng, lão đại cũng bỏ mạng, lão tam phát điên, phải vào viện điều dưỡng.
Chính vì vậy mà hắn mới có thể được Hạ lão gia nâng đỡ, làm tổng tài tập đoàn Hạ thị, yên vị ở vị trí người đứng đầu Hạ gia.
Trong mắt ông ấy không có nửa phần tình thân, chỉ có hai việc, một là hương khói của Hạ gia, hai là gia sản.
Cho nên lời nói của Trần Kim không phải là không có lý.
"Nói thật, nhìn qua thôi cũng chắc chắn là ngài ấy sẽ không thích tôi." Trần Kim nói, "Cho nên, Hạ tổng, ngài quý nhân đại lượng, buông tha cho dân thường chúng tôi"
...!
Xung quanh không có ai, không khí yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng hô hấp nhẹ nhàng của người ở đầu dây bên kia.
Thẩm Tư Phi từ lòng bàn chân xuất hiện một cảm giác lạnh lẽo, tròng mắt không mang theo một chút cảm tình, phảng phất tia hờ hững băng lãnh.
Anh nói không hề có cảm xúc: "Cuối tuần này trường học không được nghỉ, con có lớp, tuần sau đi."
Người đàn ông có chút tức giận, trách cứ: "Thẩm Tư Phi, anh có còn nhận Thẩm gia này nữa hay không? Có nhận người cha này nữa không? Ba tháng không về nhà, anh định ở cái căn hộ nhỏ kia đến chết già sao?"
Thẩm Tư Phi cười lạnh nói: "Con cứ ở cái nơi nhỏ bé tồi tàn này, không về thì sẽ không chọc giận cha nữa, người nói lời con nói không đúng sao?"
Cha Thẩm nổi giận nói: "Thẩm Tư Phi, muốn như thế nào mới cùng cha nói chuyện! Con là con cả Thẩm gia, cả ngày ở bên ngoài một thân một mình có thể làm được gì?! Làm giáo viên cấp ba cái quỷ, con nhanh chóng từ chức đi, đến công ty tìm chút chuyện làm."
Thẩm Tư Phi nheo mắt lại, "Người biết vì sao con lại chọn con đường này."
"Ta thực sự là phí công nuôi dưỡng ra một tên bạch nhãn lang mà." Cha Thẩm nổi giận cúp điện thoại, "Cuối tuần này, anh liền cút trở về cho ta."
Bầu không khí như chết lặng, Thẩm Tư Phi tựa lưng vào vách tường, hơi cúi đầu, khuôn mặt vùi trong bóng tối, không thể nhìn rõ nét mặt.
Mẹ Thẩm bị trầm cảm sau khi sinh Thẩm Tư Phi, thân thể từng chút sụp đổ, một buổi tối nọ, tự kết thúc sinh mạng của bản thân.
Vợ mất chưa được nửa năm, cha Thẩm tái hôn, mẹ kế ba tháng sau sinh cho cha Thẩm một đứa con gái đáng yêu.
Hai năm sau, lại sinh tiếp một đứa con trai, sau đó phân hóa thành Alpha.
Thẩm Tư Phi ở Thẩm gia mỗi ngày sống luôn không dễ chịu gì, cha Thẩm thì cứng nhắc và nghiêm khắc, mẹ kế bụng dạ hẹp hòi âm hiểm, xảo quyệt.
Thẩm Tư Phi phải đến viện phúc lợi của Trần gia lánh nạn.
Sau khi lớn lên, anh dứt khoát từ bỏ quyền thừa kế gia sản của mình, thay đổi nguyện vọng, trở thành một nhà giáo nhân dân.
Làm giáo viên cái gì cũng tốt, còn có nghỉ đông và nghỉ hè.
Nếu có thể, anh hi vọng rằng mình không có liên hệ gì với Thẩm gia.
Như vậy thật bình thản và yên ổn.
Thẩm Tư Phi đợi một lúc, điều chỉnh lại cảm xúc rồi mới trở về phòng riêng, ngồi xuống ghế.
Trần Kim nhìn anh, "Sao vậy? Bác Thẩm gọi đến?"
Thẩm Tư Phi nhẹ giọng nói: "Ông ấy muốn tôi trở về ăn bữa cơm."
Gia đình quyền thế nhiều mâu thuẫn, Trần Kim được biết, mẹ Thẩm lúc trước mang thai đứa trẻ, cả ngày đều ở trong nhà, cha Thẩm lại lừa dối bà ngoại tình, làm hại mẹ Thẩm sinh xong vì trầm cảm mà tự sát.
Mẹ Thẩm có xuất thân tốt, tính tình mềm yếu, quan trọng nhất vẫn là bà gặp người không tốt.
Mẹ kế của anh là Lý thị liên tiếp sinh được một nữ một nam, đặc biệt sau khi sinh em trai của Thẩm Tư Phi là Thẩm Hoa Hạo, cuộc sống của anh ở Thẩm gia ngày càng khó khăn hơn, có cha có mẹ cũng như không, Thẩm Tư Phi không giống thiếu gia Thẩm gia một chút nào, cực kỳ nghèo túng.
Trần Kim nói: "Ăn một bữa cơm, không phải việc gì to tát.
Cậu cứ thoải mái đi, tôi thấy mấy năm nay bác Thẩm cảm thấy hơi có lỗi với cậu, vả lại cậu cũng lớn rồi ông ấy cũng sẽ không ép buộc cậu."
Thẩm Tư Phi gật gật đầu, vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Hạ Tây Châu.
Thần sắc Thẩm Tư Phi chợt lạnh đi, đôi môi mím chặt.
Biểu cảm này Trần Kim rất quen thuộc, đó là dấu hiệu cho thấy Thẩm Tư Phi đang tức giận, đừng nên trêu chọc.
Trần Kim vội vàng lên tiếng: "Chờ một chút! Hai người nhìn xem bàn đồ ăn này rất đẹp mắt...!A, còn rắc thêm rau mùi, rất là thơm."
Trần Kim cầm đũa gắp cho mỗi người một miếng thịt, "Mau nếm thử đi, ăn rất ngon."
Thẩm Tư Phi nhặt rau mùi, "Không ăn rau mùi."
Hạ Tây Châu dừng động tác lựa rau mùi, Trần Kim: "...!Hạ tổng cũng không ăn rau mùi sao?"
Hạ Tây Châu: "...!Không ăn."
Trần Kim cười nói: "Ha ha ha, khẩu vị của hai người sao mà giống nhau như vậy, Tư Phi không ăn được cay, Hạ tổng thật sự cũng giống, không ăn?"
Hai người bên cạnh đều buông đũa xuống, giọng của Hạ Tây Châu lạnh lẽo cứng rắn: "...!Tôi có thể ăn cay."
Thẩm Tư Phi cười híp mắt: "Vậy để tôi gọi nhân viên phục vụ, đem cho Hạ tổng một phần đầu thỏ cay, rất bổ."
Trần Kim: "..."
Hạ Tây Châu duy trì bộ dạng nhã nhặn, nhịn xuống ý nghĩ xem đĩa rau mùi này thành khuôn mặt của người đối diện mà thái nhỏ.
Ngả ngớn, khắc nghiệt và hung dữ, hắn luôn thích đối nghịch cùng với Thẩm Tư Phi.
...!
Hạ Tây Châu ra ngoài lấy hóa đơn thanh toán, quầy lễ tân nói: "Hóa đơn đã được thanh toán, là vị Thẩm tiên sinh trả."
Hạ Tây Châu tâm tình đột nhiên có chút không tốt, hắn gật đầu đi ra ngoài, thời tiết không tệ, Thẩm Tư Phi đã rời đi.
Hắn châm một điếu thuốc, dựa vào xe lướt điện thoại di động, không thể lý giải được việc hắn muốn hỏi Thẩm Tư Phi, tại sao lại quyết định trở thành giáo viên.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt, truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt , đọc truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt chương mới