Nhìn bóng lưng họ sóng vai rời đi, một người cao to, mà khí chất lạnh lùng nghiêm túc thận trọng, một người cao dong dỏng thanh quý tao nhã, khóe miệng còn cười, mặt mày cong cong.
Ôn Nhã tiến lên phía trước nói: "Nói thật là em cảm thấy hai người họ xứng đôi. Anh Trần, em nhìn người chuẩn, chủ tịch Hạ này tuy rằng em chỉ gặp mấy lần, tính tình có chút đặc biệt, mà nhất định là người đứng đắn. Nếu anh lo thì lần sau chúng ta đến thăm thầy Thẩm đi."
Trần Kim lắc đầu nói: "Không phải anh không tin phẩm hạnh Hạ Tây Châu, chỉ là chuyện tình yêu này, anh cảm thấy hai người muốn đi đến cuối cùng cũng rất khó khăn. Anh vẫn cho rằng hai người này tự lập quá, tính cách ai cũng bướng bỉnh, không ai chịu nhường ai, cho nên về sau trong cuộc sống có ma sát, sẽ rất khó."
Ôn Nhã nắm chặt tay anh, "Mà xưa nay muốn làm việc tốt phải gặp nhiều khó khăn, vạn sự cứ phải thử một chút."
Trần Kim nắm chặt, cười nói: "Đúng, cứ phải thử một chút."
...
Trước khi đi Ôn Nhã còn nhét túi mận khô vào túi Thẩm Tư Phi, chắc là nhìn ra cậu ăn không ngon miệng.
Khi cậu ngồi trên xe mở ra ăn, chua chua ngọt ngọt, Hạ Tây Châu chú ý, nói: "Ăn ít đồ ăn vặt."
Bên trong chỉ có mấy quả, Thẩm Tư Phi ăn là hết ngay, Hạ Tây Châu hỏi: "Có phải là chưa ăn no không? Không thấy ngon miệng? Anh gọi điện bảo dì nấu cho em ăn."
Thẩm Tư Phi vội nói: "Không cần làm phiền dì chạy tới đâu."
Hạ Tây Châu nói chuyện điện thoại xong, nói: "Anh đã mời dì Chúc ở nhà cả ngày, một mình em, anh không yên lòng."
Thẩm Tư Phi nói: "Nhưng em đăng kí đi học rồi, vừa mới đi học được một tiết."
Hạ Tây Châu: "Anh mời gia sư dạy cho em."
Thẩm Tư Phi hiểu ra, người này nuôi cậu như trẻ con. Cậu cau mày: "Em không thể ở dưới tầm mắt của anh mãi được, hơn nữa bây giờ em hoàn toàn có thể ra ngoài một mình."
Hạ Tây Châu suy tư một chút, nếu để cho Omega mang thai ở nhà suốt cũng rất dễ khiến cậu không thoải mái, hắn nói: "Anh bảo tài xế đưa em đi, sau đó ở đấy chờ em."
Cũng coi như là lui một bước.
Thẩm Tư Phi lạnh giọng: "Chủ tịch Hạ, tự do là giới hạn của em. Con là bất ngờ, không trách anh, mà nói thẳng ra, anh muốn dùng con giữ em, khống chế em, em sẽ không đồng ý. Xin lỗi, trước đó anh nói thích em, mà em là Omega, nói một câu lý trí, em không biết là vì tin tức tố hay là em thật sự thích anh."
Hạ Tây Châu trầm mặc.
Thẩm Tư Phi cảm thấy mình nói quá đáng, chỉ có thể không ngừng nói: "Xin lỗi."
"Em không cần xin lỗi với anh." Hạ Tây Châu đỗ lại trước đèn đỏ, "Lúc em phát tình anh từng nói với em, anh nguyện ý chăm sóc nửa cuộc đời còn lại của em, anh sẽ không vô tư yêu cầu em không cần trả lời, mà thích ít nhất là chuyện của anh, anh động lòng với em, nếu như anh không theo đuổi được em, cũng là chúng ta không hợp nhau." (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi sửng sốt, cái gì gọi là chăm sóc nửa cuộc đời còn lại? Sao cậu không nhớ có chuyện này?
Hạ Tây Châu lại hỏi: "Lần thuốc tránh thai kia, em không uống?"
Thẩm Tư Phi cả kinh: "Sao anh biết thuốc tránh thai? Em uống... một chút. Có phải là anh thấy em uống nên tưởng là em không muốn có con đúng không?"
Quá trình phát tình hai người lăn giường cậu thật sự không nhớ ra, lời ông Hạ nói cậu còn nhớ rõ ràng, hơn nữa cậu vẫn lo Hạ Tây Châu không thích đứa bé, cũng là một trong những nguyên nhân cậu luôn che giấu.
Nếu không thích nhau, nói ra cũng là dùng con ép người khác.
Khi đó cậu uống thuốc, hoàn toàn là vì cậu và Hạ Tây Châu là ngoài ý muốn, cậu cũng không muốn gánh chịu hậu quả.
Trùng hợp trong cuộc sống và lòng người khó đoán rất phức tạp, giống như đi sai một bước nhầm ra ngã ba sẽ đưa đến con đường hoàn toàn khác.
Biểu tình Hạ Tây Châu vốn cứng ngắc lại thay đổi, từ trong nháy mắt khiếp sợ biến thành mờ mịt, mở to mắt.
Thẩm Tư Phi không ngồi thẳng, cậu từ phía sau ôm lấy đầu ghế tài xế, giọng nói có mấy phần gấp gáp, "Vậy anh có thích con không? Không nói cái khác, anh chỉ nói anh có thích không?"
Hạ Tây Châu mím môi, ngay cả cậu không ngồi thẳng cũng không để ý, khẳng định: "Anh... thích!"
Thẩm Tư Phi yên tâm, cậu nói: "Chủ tịch Hạ, Hạ tiên sinh, hình như em đã nghĩ thông suốt rồi. Ngày thường em động lòng không biết là anh hay là tin tức tố, mà em nguyện ý sinh con cho anh. Ôn Nhã nói nếu như một Omega nguyện ý sinh con cho anh, nhất định là yêu anh! Nhưng mà... con nói đúng ra cũng là ngoài ý muốn nhỉ?"
Thẩm Tư Phi nói mãi, cậu cũng choáng váng.
Hạ Tây Châu bởi vì lời bộc bạch kinh thiên động địa này mà kinh ngạc, tuy rằng không hiểu rốt cuộc là làm sao, mà hắn nghe ra Thẩm Tư Phi tựa hồ chẳng hề bài xích đứa bé, thậm chí là nguyện ý.
Không phải như hắn nghĩ trước đó.
Thẩm Tư Phi quá trịnh trọng với tình cảm, trịnh trọng đến độ mình có tình cảm thuần khiết hay không cũng cực kỳ hà khắc.
Đến cửa nhà, Thẩm Tư Phi vào cửa, ngửi được mùi thơm.
Dì Chúc nhìn còn trẻ, tướng mạo đoan chính, Hạ Tây Châu đã điều tra, nhân phẩm tốt, làm việc thông minh, gia cảnh cũng đơn giản. Bà nói: "Hạ tiên sinh, Thẩm tiên sinh, tôi làm bánh mì, còn có bánh tart trứng."
Thẩm Tư Phi nếm nếm bánh tart trứng, tán dương: "Mùi vị không tệ."
Trước đó đi khám, trên đường chạy gấp rút làm cho cậu cảm thấy buồn nôn khó chịu, cho nên buổi trưa nhẫn nại không ăn mấy, bây giờ cậu thật sự đói bụng.
Hạ Tây Châu nói với dì Chúc: "Dì đi làm việc trước đi."
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt, truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt , đọc truyện Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt full , Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt chương mới