Từng tiếng sắt thép va chạm với nhau, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ trong vòng mười mấy hơi thở ngắn ngủi, Giang Hàn đã sử dụng thần thông Di Hình Hoán Ảnh mấy chục lần.
Thân hình hắn thoắt ẩn thoắt hiện như một hồn ma, mỗi lần xuất hiện đều lập tức chém một nhát, bất kể kết quả thế nào, hắn đều sẽ lập tức di chuyển chớp nhoáng đi khỏi đó.
Sách lược của hắn khá tốt.
Lần nào hắn cũng kịp thoát khỏi phạm vi tấn công của Hàn Sĩ Kỳ và hai võ giả cảnh giới Huyền U khác, chuyên ra tay với cảnh giới Tử Phủ. Trong vòng mười mấy hơi thở, hắn đã ra tay mấy chục lần, gi ết chết sáu người, làm năm người bị thương.
Chiến tích đầy nổi bật!
Chỗ này có quá nhiều người, tình hình chiến trường hỗn loạn, cục diện này lại thành ra có lợi cho hắn.
Hàn Sĩ Kỳ và hai võ giả cái cảnh giới Huyền U đều rất tức giận nhưng nhiều lần đều vồ hụt, còn bị người phe mình cản trở hành động, vướng víu tay chân.
“Vù!!”
Giang Hàn lại Di Hình Hoán Ảnh một lần nữa. Có lẽ vì liên tục sử dụng thần thông này khiến tinh thần lực của hắn tiêu hao quá nhiều, thân thể hắn vừa mới hiện ra cũng là lúc hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, người lảo đảo, suýt nữa ngã xuống đất.
Đúng lúc này...
Giang Khiếu Thiên đứng trên cổng thành, mắt lóe sáng, trường cung màu đen trong tay ông ta bỗng tỏa ra một luồng hơi thở kinh khủng và ánh sáng màu đen.
Giang Khiếu Thiên thả dây cung ra, một tia sáng đen b ắn ra như sao sa, nháy mắt đã tới gần Giang Hàn.
Giang Hàn cảm nhận được nguy hiểm, quay đầu lại nhìn, trông thấy một chùm sáng màu đen không ngừng phóng đại trước mắt mình, trong lòng không khỏi hoảng hốt, thầm nghĩ mình tiêu rồi.
Mũi tên này quá nhanh, hắn sử dụng Di Hình Hoán Ảnh liên tục nên lúc này đầu óc hơi váng vất, không thể di chuyển chớp nhoáng tiếp được.
Không kịp tránh nữa, hắn đành phải giơ đao lên với hy vọng có thể bổ trúng mũi tên.
“Ôi...” “Phen này Giang Hàn khó lòng thoát nạn!” “Ôi!”
Các võ giả đứng xung quanh theo dõi trận chiến đã sớm chú ý tới Giang Khiếu Thiên, biết ông ta đang chờ đợi thời cơ, tất cả đều hiểu khi ông ta bắn mũi tên đó ra thì cũng sẽ là lúc Giang Hàn phải chết.
“Ha ha!”
Thiếu nữ xinh đẹp chải búi tóc tròn bật cười, liếc nhìn một góc khác trên tường thành của trấn Giang gia.
Một ông già tóc bạc mặc áo choàng dày, chống gậy không biết đã xuất hiện trên tường thành từ khi nào. Đôi mắt mờ đục của ông ấy chăm chú nhìn Giang Hàn, làn da đây những đốm đồi mồi hơi giần giật.
Bạn đang đọc bộ truyện Tinh Hà Vạn Dặm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tinh Hà Vạn Dặm, truyện Tinh Hà Vạn Dặm , đọc truyện Tinh Hà Vạn Dặm full , Tinh Hà Vạn Dặm full , Tinh Hà Vạn Dặm chương mới