Vì sắp tới có công việc bên Anh nên Khương Duật Lãng phải tới đó vài tuần để giải quyết.
Trước khi anh đi vẫn cứ bịn rịn mãi không dời cô.
Anh còn bảo hay là anh nói với giáo sư Giang một tiếng để cô có thời gian cùng anh sang đó, tiện thể như là đi du lịch.
Nhưng Doãn Nghi liền dứt khoát từ chối.
Nếu làm vậy thì chính là lạm dụng quan hệ, giáo sư Giang lại suy nghĩ lệch lạc về cô.
Lần đó thấy cô cùng Khương Duật Lãng sánh bước bên nhau, lại cộng thêm những lời văn phong mĩ miều của những người ở đó thì giáo sư đã không yên tâm về cô rồi.
Nếu thực sự thêm lần này nữa thì con người cô sẽ biến chất trong mắt giáo sư Giang.
Hơn nữa bản thân cô cũng muốn ở đây hoàn thành tốt công việc của mình.
Đã một tuần trôi qua kể từ sự kiện kinh người lần đó, nhưng chuyện về Hạ Tuyết vẫn cứ là "đồ nhắm" mỗi khi tám chuyện của không ít người.
Nhưng ở thời đại này thì cái chuyện đó nó đã trở thành điều bình thường từ lúc nào, nó cũng chẳng khác gì đang coi phim nóng mà phim nóng này là cùng nhau xem như ở rạp chiếu phim.
Doãn Nghi bước vào một quán cafe, hôm nay là cuối tuần khách ở đây khá đông.
Nhưng cô vốn chỉ muốn yên tĩnh một góc để giải quyết công việc, nhưng quán này vẫn có chút ồn.
Nghĩ một hồi, thôi đành lại thư viện trường vậy.
Doãn Nghi toan mở cửa quay ra thì lại nghe thấy tiếng nói vọng từ sau tới:" Doãn Nghi, cô đứng lại đó."
Doãn Nghi quay đầu, nhướng mày ngạc nhiên, người trước mắt cô chính là Hạ Tuyết.
Có vẻ lần này thật sự bị đuổi khỏi nhà rồi, lại đi làm nhân viên ở quán cafe xa thành phố này.
Hạ Tuyết vẫn mang bộ mặt kênh kiệu như vậy, nhưng khác là trên người không còn những bộ cánh xa hoa mà là bộ đồng phục nhân viên.
"Nhà nghèo như cô cũng dám bước vào đây? Nhận thấy mình không có tiền nên bỏ về đấy à." Giọng Hạ Tuyết mang chút mỉa mang lại châm biếm.
Có lẽ nơi này cách xa thành phố nên những việc hay ho đó vẫn chưa lan tới đây, nên có vẻ Hạ Tuyết vẫn còn vênh váo lắm.
Nhìn dáng vẻ cô ta bây giờ có thể hiểu, còn có thể châm chọc cô cơ mà.
Doãn Nghi cũng bình tĩnh nhìn thẳng mắt cô ta, nhận thấy ánh mắt cô ta có chuyển động khi bị cô nhìn như vậy liền nói: " Hạ tiểu thư, cô lại đến đây để tìm niềm vui mới sao.
Lần đó hai người vẫn ít quá nhỉ..."
Hạ Tuyết đen mặt.
Sau vụ đó, cô liền bị ông nội, cùng cha đuổi ra ngoài, nói rằng không nhận đứa con gái này nữa.
Chuyện ngày hôm đó mọi người đều biết, cô chẳng thể ở lại thành phố đó được nữa, liền chạy tới đây.
Cũng may ông nội dập lửa nhanh không lan tới đây nên có vẻ chẳng ai biết.
Vì thế mà cô mới phải thuê căn nhà cũ kỉ, rồi xin làm việc ở đây.
Kế hoạch ngày hôm đó, rõ ràng cô đã uống phải thuốc kích d*c, còn là liều mạnh tại sao vẫn bình an vô sự.
Còn cô, khi đi vào kiểm tra cho chắc chắn liền bị bọn ngu kia bịt miệng.
Đã bảo là đừng để cô ta la hét ầm ĩ thôi lại bỏ thêm thuốc vào.
Trong bóng tối lờ mờ bọn hắn không nhìn rõ cô ả, bị trúng thuốc rồi Hạ Tuyết còn suy nghĩ được gì nữa, đành cùng bọn chúng hoan lạc một trận.
Cô cũng không hiểu tại sao, rõ ràng là đã thấy cô đi vào rồi nhưng bọn chúng lại bắt trúng cô.
Đều là tại Doãn Nghi mà cô mới bước tới bước đường này.
" Đồ rắn độc, nếu không phải tại mày, thì tao đã không bị như thế,..." Cô ả lớn giọng nói làm cho mọi người xung quanh đều phải im lặng nhìn về phía này.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang, truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang , đọc truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang chương mới