Thật ra Doãn Nghi cứ thắc mắc trong lòng mãi nhưng lại không dám gọi cho anh.
Không biết anh làm gì trong suốt thời gian qua nhỉ.
Anh có ổn không, sao lại không liên lạc gì với cô
Thôi thì kệ vậy, anh nhớ cô chắc chắn sẽ tìm cô thôi.
Nhưng tại sao anh lại không gọi cho cô nhỉ, anh không nhớ cô sao.
Hay là cô gọi cho anh? Nhưng mà cô sợ làm phiền anh.
Doãn Nghi vò đầu bứt tóc lăn qua lăn lại ở trên giường với một đống suy nghĩ.
" Sao anh ấy không trả lời tin nhắn mình, rốt cuộc anh ấy đang làm gì vậy…"
"Hay là, anh ấy đang cặp kè với người khác nên bỏ mình?" Doãn Nghi nghĩ đến đây liền ngồi bật dậy "Ra là thế, Khương Duật Lãng ra là anh có người khác ở bên đó nên bỏ tôi chứ gì?"
Doãn Nghi cầm lấy con gấu trên tay, dòng suy nghĩ đó khiến cô sôi máu liền bóp cổ con gấu lắc qua lắc lại.
Trông cô bây giờ không khác gì ác nữ điên cuồng vì tình.
Một lúc sau, cô vứt con gấu ra một góc rồi nằm dài ra giường.
"Nhưng mà cũng đúng thôi, anh ấy ưu tú như vậy, đầy rẫy những người theo anh ấy…mình có là gì chứ…"
Mang theo tâm trạng ủ rũ cùng bộ dạng nhếch nhác đi xuống nhà, Doãn Nghi thở dài dù thế nào thì cũng phải đi phụ mẹ dọn hàng rồi bán hàng.
Nhưng đi đến nửa đoạn cầu thang thì cô nghe tiếng mẹ Doãn đang nói chuyện với ai đó.
Doãn Nghi cảm thấy kỳ lạ, thường sáng sớm ra mẹ phải đi dọn hàng rất sớm sao nay lại có thời gian rảnh rỗi ngồi nói chuyện.
Doãn Nghi đi xuống thêm mấy bậc nữa dỏng tai lên nghe thì thấy mẹ Doãn đang cười rất sảng khoái.
Tai cô có phải dạo gần đây cũng lãng rồi không? Doãn Nghi bước nhanh xuống cầu thang khi cô đứng trước cửa phòng khách thì gần như không tin vào mắt mình.
Cô dụi dụi mắt, cho rằng thị lực của mình cũng ngày càng kém rồi.
Trong phòng khách, là Khương Duật Lãng cùng mẹ cô đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau.
Sao anh lại ở đây giờ này, lại còn nói chuyện với mẹ cô rất thân thiết, không những thế mẹ cô còn cười rất vui vẻ.
Doãn Nghi dụi dụi mắt, chắc buổi sáng cô chưa rửa mặt đây mà.
Khương Duật Lãng là người vui tính như vậy sao.
Đúng là đầu óc cô dạo này không được bình thường rồi.
"A con bé dậy rồi đây…Tiểu Đào mau lại đây bạn trai con tới này." Mẹ Doãn thấy Doãn Nghi đứng ngây ngốc ở cửa liền khoát khoát tay vẫy cô vào trong.
Doãn Nghi như hồn lìa khỏi xác, đầu cô ong ong.
Bạn trai? Cô và anh còn chưa chính thức xác nhận mối quan hệ nữa mà.
Mẹ Doãn Nghi cứ đứng tần ngần ngoài cửa liền ái ngại cười với Khương Duật Lãng " Cậu xem, cái con bé này, mới sáng ra…"
"Không sao ạ, cháu cũng hay được thấy cảnh cô ấy dậy buổi sáng nên cũng quen rồi ạ." Khương Duật Lãng nghiêm túc nói.
Lại liếc nhìn cô, trên người cô là bộ đồ ngủ hình gấu màu hồng trông rất đáng yêu.
Đầu tóc cô hơi rối nhưng trông vẫn rất xinh đẹp.
Trong đầu anh đột nhiên nghĩ đến cảnh cô mặc đồ ngủ ren, trong ánh mắt liền hiện lên tia sáng kỳ quặc.
Mẹ Doãn nghi hoặc nhìn hai người.
Đây là ngầm bảo sống chung rồi ư? Tiến triển nhanh vậy sao.
Nghe Khương Duật Lãng nói câu đó cô liền hoàn hồn, nhìn ánh mắt anh lóe lên gì đó rồi ngay lập tức biến mất cô liền thấy chột dạ.
"Anh nói bậy gì đó,...mẹ à, mẹ đừng nghe anh ấy nói chỉ là có một số hôm tình cờ thôi." Doãn Nghi vừa nói vừa đến bên cạnh mẹ Doãn ngồi xuống.
Cô liếc anh một cái, ngầm ý bảo a đừng có nói bậy.
Khương Duật Lãng cười cười nhìn cô.
"Tiểu Đào, sao con có bạn trai mà con không nói cho mẹ biết?" Mẹ Doãn cũng là bị bất ngờ.
Sáng nay bà mới mở cửa ra chuẩn bị đi dọn hàng để bán thì liền thấy có một người tây trang nghiêm chỉnh, gương mặt đẹp trai tựa tạc tượng đang đứng trước cửa nhà bà.
Làm bà bất ngờ không thôi chính là cậu ấy tự giới thiệu cậu ấy là bạn trai Doãn Nghi đến đón con bé lên thành phố.
"Bạn…bạn trai gì chứ mẹ.
Bọn con chỉ là bạn bình thường thôi.
Mẹ à nay mẹ không dọn hàng sao." Vừa nói cô vừa chớp chớp măt nhìn mẹ.
Lúc nhìn anh thì mặt anh đã đen như đít nồi.
Cô nói anh không phải bạn trai cô thì anh là gì chứ?
Mẹ Doãn hiểu ý liền đứng lên ra ngoài dọn đồ chuẩn bị mở hàng ăn.
Lúc trước khi đi, mẹ cô còn vỗ vỗ tay cô rồi nhìn hai người cười cười.
Doãn Nghi nhìn theo bóng mẹ khuất dần sau cánh cửa phòng.
Khi cô quay đầu nhìn lại đã thấy anh ngồi sát bên, cạnh mình, gương mặt anh đang dí sát mặt ánh mắt anh thì đang sắc lẹm nhìn cô.
Doãn Nghi nuốt nước bọt.
Thầm nghĩ chắc đời mình sắp tiêu rồi.
"Em nói anh và em chỉ là bạn bình thường thôi…hửm?" Vừa nói anh vừa đưa môi mình sát môi cô, m ơn trớn trên đó theo từng nhịp thở của anh.
Doãn Nghi tim đập thình thịch, mặt cô thì nóng bừng, đầu óc nổ tung.
Môi anh lành lạnh cứ nhấp nhả trên đôi môi cô nhưng không chịu hôn xuống.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang, truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang , đọc truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang chương mới