Khí thế cường đại mà cô gái này tỏ ra khiến cho Doãn Nghi trong lòng có chút căng thẳng.
Trông cô ấy quả thực rất ngầu, trông cứ như mấy soái tỷ trên phim vậy.
"Là tôi." Cô bình tĩnh đáp lời.
Nghe Doãn Nghi trả lời xong, cô gái bỏ kính đen trên mặt mình xuống.
Doãn Nghi tròn mắt ngạc nhiên đến vài giây vì nhìn thẳng vào mắt cô chính là đôi mắt đẹp như tranh vẽ.
Mắt phượng hẹp dài tỏ khí thế, tròng mắt đen láy, dưới đuôi mắt còn có một nuốt ruồi duyên.
Ánh mắt ấy quét một lượt qua người Doãn Nghi.
"Cô rất xinh đẹp!"
Khen Doãn Nghi xong cô liền bước chậm rồi đưa tay sờ từng món hàng đang đặt ngay ngắn trên kệ hàng.
Sau đó cô ấy liền đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống.
Doãn Nghi đứng quan sát trước mặt cô ấy, chờ cô gái này nói ra ý định đến trong hoàn cảnh thế này.
"Doãn Nghi tiểu thư, mời cô ngồi." Cô gái này ra hiệu cho Doãn Nghi đến ngồi bên cạnh.
Cô thực thắc mắc rồi ai mới là chủ cửa hàng.
Doãn Nghi nhẹ nhàng ngồi xuống, hôm nay cô mặc bộ đầm màu trắng be làm toát lên khí thế nhẹ nhàng trên người cô.
Trong không gian bóng tối mờ ảo chỉ có một ít ánh sáng lọt vào nhưng cô vẫn như đang tỏa sáng.
Đối với cô gái ngồi bên cạnh trông như được phân rõ hai mảng sáng tối vậy.
"Cô là...?"
"Xin lỗi đã thất lễ, tôi đột ngột xông vào đây khiến cô sợ hãi rồi." Giọng cô ấy rất hay, trầm ổn, có trọng lượng nhưng vẫn không thiếu đi sự mềm mại của một người con gái.
"Tôi là Tô Lâm Tử." Vừa nói cô ấy vừa đưa tay ra.
Doãn Nghi nhẹ nhàng bắt tay Tô Lâm Tử, nở nụ cười hiền "Như cô đã biết, tôi là Doãn Nghi."
"Bởi vì lí do cá nhân nên tôi mới để vệ sĩ đông như vậy và phải kéo kín rèm, Doãn Nghi không trách tôi chứ?"
"Không sao, tôi cũng là người không tiện xuất hiện trong cửa hàng."
Tô Lâm Tử chỉ nở nụ cười nhẹ nhìn cô.
Bầu không khí lại trở nên trầm lắng.
Một lúc sau cô nhìn sang lại thấy Tô Lâm Tử đang cắn môi cúi đầu.
"Cô Tô có chuyện gì..."
Doãn Nghi chưa kịp nói hết câu, Tô Lâm Tử đã nắm lấy tay cô, đôi mắt nhìn cô có vẻ ngượng ngùng.
"Doãn Nghi tiểu thư, tôi...tôi...muốn nhờ cô may một chiếc đầm..."
Hả? Doãn Nghi ngây ngốc, chỉ là bảo cô may một chiếc đầm thôi sao? Lúc cô ấy xông vào đây, cô còn tưởng bản thân mình đắc tội với băng đảng nào đó rồi họ đến hỏi tội cô chứ.
Hóa ra là chỉ vì nhờ cô may đồ thôi sao.
Nhưng sao cô ấy biết đến cô chẳng lẽ...
"Là một người bạn đã từng được cô thiết kế trang phục dự tiệc cho cô ấy đã nói với tôi.
Sau đó thì tôi mất nửa tháng để tìm ra cô."
"Sao có thể, bức thư nặc danh đó không lẽ là..."
"Chính xác là tôi."
Hóa ra là bạn của Tô Lâm Tử rất mến mộ nhà thiết kế ẩn danh của thương hiệu DN nên Tô Lâm Tử đã đặt một bộ váy để tặng sinh nhật cô ấy.
Vì chiếc váy rất đẹp, nó thực sự đã chinh phục được Tô Lâm Tử nên cô rất muốn tìm ra danh tính Doãn Nghi.
"Ra là vậy à...nhưng mà nhờ tôi thiết kế một bộ váy cũng không phải khó khăn, tại sao cô lại..."
Doãn Nghi thực sự thắc mắc.
Nếu thế chỉ cần bảo cô thiết kế thêm và gửi đến là được mà.
"Thực ra tôi từ trước đến nay chưa từng mặc qua bộ đầm nào nhưng mà vì anh ấy,..." Tô Lâm Tử bắt đầu lí nhí nói, dường như trong bóng tối lờ mờ Doãn Nghi còn thấy được vẻ mặt ngại ngùng của cô ấy.
Tô Lâm Tử là kiểu con gái mạnh mẽ, từ nhỏ đã có tính khí của một nam nhân.
Thêm vào đó là sự lạnh lùng toát ra từ cô nên càng khiến cô trở thành một người con gái mang vẻ ngoài gai góc như thế này.
Ngoại trừ quần áo tối màu và màu trắng ra cô chưa từng mặc một chiếc váy hay màu sắc sặc sỡ nào khác.
Tô Lâm Tử nói rằng vì cô cảm thấy nó không hợp với cô, và cô cũng không biết làm cách nào để mặc những kiểu đồ đó một cách thật đẹp nhất.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang, truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang , đọc truyện Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang full , Tình Một Đêm Có Được Đại Thúc Sắc Lang chương mới