*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả người Kiều Phương Hạ đều giật mình, nhìn về chỗ đó. Lệ Đình Tuấn mặt không cảm xúc ngồi ở chỗ đó, dưới ánh đèn mờ ảo, bình tĩnh đối mắt với Kiều Phương Hạ, đôi mắt sâu thẩm. “Anh…” Đối với sự xuất hiện đột ngột của Lệ Đình Tuấn, Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy không thể tin được. Cô nhớ rõ ràng là mình đã đóng cửa rồi mà. “Trước khi chuyển đến, không điều tra qua khu chung cư này là thuộc tập đoàn WL sao?” Lệ Đình Tuấn nhẹ giọng hỏi ngược lại. “Hay là nói cô cố ý?”
Lời còn chưa rơi xuống, Lệ Đình Tuấn đã đứng dậy, đi đến trước mặt cô. “Cô quen biết Đường Minh Kỷ lúc nào?” Anh giơ tay, nắm chiếc cảm nhỏ bé của cô, cưỡng ép cô ngẩng đầu lên, đối mắt với anh.
Đồng thời tiến lại gần một bước, Kiều Phương Hạ vô thức lùi lại phía sau một bước, áp lưng vào tường, không tránh được, trực tiếp bị anh bao vây trong lòng. Anh nhìn thấy Đường Minh Kỷ rồi Trong lòng Kiều Phương Hạ lộp bộp một tiếng, cô không ngờ, anh vậy mà lại theo dõi cô. “Tôi quen biết ai, không có nghĩa vụ phải báo cáo với anh” Cô bất chấp, giọng điệu cứng rắn nói Ánh mắt Lệ Đình Tuấn nóng rực nhìn cô. Kiều Phương Hạ năm đó ngoan ngoãn nghe lời anh, không dám chống đối lại một chút nào, rốt cuộc cánh cũng cứng rồi, răng nanh dài rồi Anh hơi cúi đầu, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, Kiều Phương Hạ vô thức tránh mặt. Sau đó Lệ Đình Tuấn trở tay hung hăng vỗ lên cánh cửa mà cô mở ra, lực đạo nắm cảm cô lại tăng thêm vài phần, dùng sức khiến mặt cô lại gần.
Cô mím môi, ánh mắt ngoan cố đối mắt với anh, không lên tiếng. Lệ Đình Tuấn nhìn dáng vẻ cường ép sự tủi nhục lúc này của cô, trong lòng càng khó chịu hơn, trực tiếp cúi đầu, hung hăng cần đôi môi hồng của cô..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!