Trình Mạch sợ thì sợ, nhưng không cho rằng mình sẽ chết ở chỗ này, bởi vì có Quý ca cùng Tần ca ở, khẳng định không chết được, nhưng làm sao đi ra ngoài cũng là một vấn đề lớn.
Hai tay Nghê Thiếu Ngu đặt trên vách tường, vách tường đang mấp máy đột nhiên dừng lại, vô luận dùng lực thế nào cũng không thể tiếp tục đi tới mảy may, giống như bị một không gian khác ngăn chặn.
Thành chủ Lộ Thừa Nguyên từ trong phòng khác đi tới:
- Như thế nào? Đã chết rồi sao?
Ở trước mặt đồng loại không cần cố ý làm ra diễn cảm, Nghê Thiếu Ngu lắc đầu:
- Không gian bị chặn, bọn hắn còn chưa có chết.
Lộ Thừa Nguyên nhìn vách tường:
- Theo thủ hạ Đậu Thận Vinh mang về tin tức, người từ bên ngoài đến là dị hóa nhân có năng lực kiến tạo, có lẽ là do hắn chống đỡ ra không gian.
Nghê Thiếu Ngu cung kính nói:
- Dạ, thành chủ.
Lộ Thừa Nguyên:
- Nếu giết không chết, thì đem bọn họ vây ở bên trong, dưỡng khí không đủ bọn hắn chống đỡ không được bao lâu.
Mau chóng giải quyết hai người bên ngoài, còn có Đậu Thận Vinh cùng Nghê Lệnh Hi, hai người này tôi để cho Đàm Vũ Thanh cùng Diệp Lăng đi giải quyết, thủ hạ của bọn hắn giao cho anh.
Ba con thị huyết nhân ứng tiếng, rất nhanh rời đi.
* * *
Đậu Thận Vinh cùng Nghê Lệnh Hi về tới nhà, đơn giản rửa mặt sau đó tự đi nấu tô mì.
Mấy ngày nay Đậu Thận Vinh cơ hồ không chợp mắt, Nghê Lệnh Hi còn ở trên xe ngủ vài lần, hai người đều một thân mỏi mệt, sau khi ăn xong muốn đi ngủ.
Một bữa cơm yên lặng ăn xong, hai người không nói một câu nào, trạng thái ở chung như vậy kể từ sau cái chết của con gái, luôn kéo dài tới bây giờ.
Nghê Lệnh Hi hận qua hắn cũng trách qua hắn, hận hắn cứu trợ nhiều người như vậy, lại ngay cả con gái của mình cũng không bảo hộ được.
Cãi nhau tranh chấp nhau còn tự tìm cái chết qua, Đậu Thận Vinh tùy nàng tranh cãi, vẫn lần lượt cứu nàng, không cho nàng chết, mãi tới đem cảm tình vợ chồng hao mòn thành bây giờ, nói là người xa lạ lại quá quen thuộc, là người quen thuộc lại biến thành xa lạ.
Ăn xong hai người vẫn chưa rời đi bàn ăn.
Nghê Lệnh Hi rút điếu thuốc:
- Đứa bé kia cùng anh nói gì đó?
Đậu Thận Vinh trầm mặc:
- Nói một sự tình.
Nghê Lệnh Hi:
- Chuyện gì?
Đậu Thận Vinh nhìn nà, không nói gì mà đứng dậy muốn đi:
- Nghỉ ngơi đi.
Nghê Lệnh Hi đi theo đứng dậy:
- Anh đang đề phòng tôi?
- Không phải.
.
- Vậy anh cố che giấu làm gì!
Nghê Lệnh Hi vừa muốn cãi lộn với hắn, Đậu Thận Vinh đưa tay ôm nàng vào lòng, đem người ôm chặt lấy.
Hắn ghé bên tai nữ nhân thấp giọng nói:
- Hắn nói cho anh biết một chuyện bên ngoài, anh cần nghiệm chứng, tạm thời không thể nói, trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng đừng thật sự ngủ.
Nói xong buông tay, trước xoay người trở về phòng, bọn họ đã phân phòng ngủ từ lâu rồi.
Nghê Lệnh Hi đứng trong chốc lát, cũng trở về phòng nằm xuống ngủ.
Trong nhà im lặng, không biết đã qua bao lâu lạch cạch một tiếng, chất lỏng lạnh lẽo nhỏ lên mặt Đậu Thận Vinh, lạnh lẽo rất nhanh hóa thành phỏng, ngay cả trình độ dị hóa cũng mở rộng.
Bạn đang đọc bộ truyện Toàn Cầu Xâm Nhập tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Toàn Cầu Xâm Nhập, truyện Toàn Cầu Xâm Nhập , đọc truyện Toàn Cầu Xâm Nhập full , Toàn Cầu Xâm Nhập full , Toàn Cầu Xâm Nhập chương mới