Người đàn ông trung niên vẫn đang lao đến, cũng không thèm nhìn phía trước có thứ gì hay không, ông ta căn bản không định né tránh.
“Ông đây liều mạng với mày!” Hứa Triều Dương dứt khoát lao đến với vẻ hung tợn.
“Cút đi!” Người đàn ông trung niên gầy còm không định né tránh, trực diện va chạm với Hứa Triều Dương.
Rầm!Hai người va chạm nhau, một người bay thẳng ra ngoài, nhưng người bay ra ngoài không phải Hứa Triều Dương mà là người đàn ông trung niên kia.
Một cú va chạm này của Hứa Triều Dương còn mạnh hơn tốc độ người kia chạy trốn, ông ta bị bay ra ngoài đụng ngã 7-8 cái mắc áo, lăn lông lốc như quả dưa.
“Má ơi!”“Lão đại mạnh như vậy từ khi nào thế?”Chu Kiệt và mọi người nhao nhao trợn mắt há hốc miệng: “Đây là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết đúng không?”Trên thực tế người ngạc nhiên không chỉ bọn họ mà còn có Lâm Ngữ và những khách hàng đứng xung quanh, thậm chí ngay cả bản thân Hứa Triều Dương cũng giật mình, không thể tin nổi cúi đầu nhìn chân mình.
Anh ấy ngớ người ra một lát, sau đó nhớ đến lh, vội vàng chạy qua: “lh, em có sao không?”“Không sao… Em không sao.
” lh được Hứa Triều Dương đỡ lấy vẫn chưa hoàn hồn, cũng may khi nãy người đàn ông trung niên chỉ tránh cô chứ không đẩy cô ấy, bởi vậy cô ấy chỉ hơi đau chút thôi.
Thật chất không bị thương gì cả.
Lúc này bảo vệ của siêu thị vội vàng chạy đến, một nhóm có mấy người, gom lại thành mười mấy người, mang theo gậy vây xung quanh người đàn ông trung niên kia.
Vừa nãy Hứa Triều Dương đạp rất hung ác, đến bây giờ người đàn ông trung niên gầy còm kia vẫn chưa bò dậy được, ôm bụng cong người như con tôm, mặt đỏ bừng, cổ ông ta nổi gân xanh, hiển nhiên rất đau.
Không phản kháng được bị đám bảo vệ kéo dậy, rồi trói gô tay lại.
“Xin lỗi, xin lỗi…” Theo sau bảo vệ là một người đàn ông trung niên mặc tây trang, hẳn là vừa nghe tin tức nên vội vàng chạy đến, có lẽ là giám đốc siêu thị hoặc là ông chủ.
Sau khi ông ta báo cảnh sát thì liên tục xin lỗi mọi người, sau khi đến chỗ Hứa Triều Dương thì vừa xin lỗi vừa cảm ơn, đồng thời bày tỏ bọn họ mua gì thì hoàn toàn miễn phí.
“Đi thôi, đi thôi!” Hứa Triều Dương thì lại hoảng hốt và chẳng quan tâm, chỉ ứng phó người đàn ông trung niên mặc tây trang một cách qua loa.
Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, có thần kinh đâu mà còn có tâm trạng mua sắm, nên quay về rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm, truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm , đọc truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm full , Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm full , Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm chương mới