Hứa Triều Dương và các bạn cùng phòng khuyên vài câu không được nên đành thôi, Lâm Ngữ về ký túc xá.
Không phải ngụy biện, mà anh thật sự rất buồn ngủ.
Ai thường xuyên thức khuya chắc cũng biết, nhất là những ai làm ca đêm, đồng hồ sinh học bị đảo lộn, cơ thể dễ mệt mỏi, làm việc không hiệu quả, nhưng lại không thể ngủ.Hôm qua 2 giờ hơn, anh đã biên tập xong video, nhưng nằm mới được một lát, chưa được 2 tiếng đồng hồ, đã bị Hứa Triều Dương đánh thức.Kẽo kẹt.
Vừa nằm xuống trên giường, giường đã phát ra âm thanh nghe ghê tai.
Cũng đành chịu thôi, điều kiện Đại học Trường Hải hơi tệ một chút, tuy phòng ký túc xá tạm ổn, nhưng giường 2 tầng thì lung lay, không chắc chắn.Cũng may Lâm Ngữ đã quen, dùng chân tung mền ra, đổi tư thế nằm khác, chiếc giường không kêu nữa, một mình anh ở ký túc xá, nên tiếng kim rơi anh cũng nghe được.Hả? Lại sao nữa.
Chuẩn bị chợp mắt, Lâm Ngữ ngẩng đầu, nhìn về chỗ mình để mấy sản phẩm, sau đó ngơ ra.
Dụi dụi con mắt, hình ảnh anh thấy được vẫn không thay đổi.“Cái quỷ gì vậy trời?” Lâm Ngữ vội vàng đứng bật dậy.Thanh vũ khí anh vừa làm hôm qua, trên thân nó không phải chỉ có vài đốm trắng, mà là được khắc mấy dòng chữ.——————————[Mô hình Charge Blade bằng gỗ.LV 0: 108/50 EXP (có thể nâng cấp).Giới thiệu vật phẩm: Mô hình thô, có thể dùng để trang trí hoặc trưng bày.Đánh giá: Sản phẩm thủ công mỹ nghệ đơn giản.]——————————Chẳng lẽ linh lực đã khôi phục? Hay là trò chơi biến thành sự thật rồi? Lâm Ngữ lại nhìn vũ khí mình chế tạo lúc trước, nhưng mấy cái đó không có gì thay đổi, chỉ có thanh Charge Blade là có thêm mấy dòng chữ này.Anh vội vàng lại gần, thử lấy tay sờ vào mấy hàng chữ trắng, tay lại xuyên qua nó, cầm điện thoại di động lên chụp ảnh, cũng không thấy mấy hàng chữ đó, giống như chỉ là ảo ảnh mà mắt anh thấy thôi.Tồn tại lâu như vậy cũng chưa biến mất, chắc không phải ảo giác rồi, hay là mình thử dùng suy nghĩ để khống chế? Sau khi xác định không phải ảo giác, Lâm Ngữ thử tập trung suy nghĩ vào mấy dòng chữ, có thể nâng cấp.Uỳnh uỳnh.
Một vòng sáng xuất hiện, bắt đầu lan ra khắp tấm khiên, sau đó biến thành kim loại màu trắng bạc.
Leng Keng! Chưa đến 10 giây, toàn bộ thanh vũ khí đã thành kim loại, ngay cả cấu trúc tổng thể cũng thay đổi đôi chút, do thay đổi từ gỗ sang kim loại đột ngột, nó mất cân bằng, ngã ầm xuống sàn nhà.Thật kìa, có thể thăng cấp luôn? Lâm Ngữ nghẹn lại nhìn trân trối, tiếng ngã của vũ khí làm anh giật mình run rẩy, sau khi hoàn hồn, mới lấy tay sờ thử mặt khiên.
Sự lạnh lẽo của kim loại truyền vào tay, thử nhấc lên, huhu mẹ ơi, cầm không nổi.Thử lại lần nữa, đem tất cả sức mạnh từ khi còn trong bụng mẹ ra dùng, Lâm Ngữ đỏ mặt tía tai, chỉ lung lay nó được chút xíu.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm, truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm , đọc truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm full , Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm full , Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm chương mới