Đỗ Cửu không ngờ Trì Quy sẽ dùng cách này để giải quyết Mạnh Khang Minh và Vưu Trình Thụy, y vốn tưởng rằng hắn sẽ nhân lúc ra ngoài săn thú tìm một cơ hội mượn tay ma vật xử hai người này, hoặc là âm thầm giết chết cả hai, còn dùng cách này để y sáng mắt thật sự khiến lòng y có hơi bồn chồn.
Không phải cách này không tốt, nếu là Đỗ Cửu thì có thể biết được sự thật báo thù cho cha mẹ đương nhiên là chuyện tốt, nhưng dưới điều kiện y đứng trên lập trường là người ngoài cuộc, còn đổi lại thành Cửu Từ Lương thì đúng là một thảm họa.
Nếu y không biết cha mẹ gặp nạn còn có thể ôm hy vọng cha mẹ có khả năng vẫn còn sống, nếu không biết Mạnh Khang Minh là hạng tiểu nhân đê tiện như vậy thì vẫn có thể không lo không nghĩ giữ lấy trái tim thánh phụ của mình, cho dù là trong tận thế vẫn vậy, nhưng hiện giờ bị người coi như một nửa anh trai phản bội, cho dù y là thánh phụ trong lòng vẫn sẽ lưu lại dấu vết.
Thứ khiến lòng Đỗ Cửu bồn chồn không phải dấu vết ấy mà là y lờ mờ nhìn thấy được thái độ của Trì Quy từ chuyện này, tuy rằng hắn đã thỏa hiệp thừa nhận bản thân có cảm tình với mình nhưng vẫn giữ nguyên "ác ý" với tính cách của Cửu thiên sứ nhỏ.
Hắn muốn đồng hóa y, hoặc nói đúng hơn là muốn Cửu thiên sứ nhỏ nhuốm đen thành loại người như hắn.
Xem ra vẫn là không tránh được gió tầng nào gặp mây tầng nấy, Đỗ Cửu thầm thở dài, vốn đang muốn thử xem có thể dùng tình yêu cảm hóa Trì Quy hay không, cuối cùng lại không ngờ người kia cũng có cùng ý tưởng với mình, chỉ là không phải cảm hóa y mà là muốn lây nhiễm y.
Dựa vào tâm tư thâm sâu của Vưu Trình Thụy sao có thể đột nhiên ra tay trước mặt nhiều người được chứ, chắc chắn là do Trì Quy lợi dụng dị năng tinh thần tác động tới gã, chỉ là không biết hắn ra tay lúc nào, nếu không phải Đỗ Cửu đã biết cốt truyện thì cơ bản không thể đoán được, suy cho cùng Trì Quy vẫn giấu chuyện hắn có dị năng tinh thần mà chỉ nói với bên ngoài mình có khả năng thấu thị mà thôi.
Đám người ở đây cũng không ai nghi ngờ gì, thậm chí bao gồm của Vưu Trình Thụy bị tác động.
Cửu thiên sứ nhỏ khiếp sợ không dám tin nhìn Mạnh Khang Minh.
"Anh, anh Mạnh..."
"Không đúng, không đúng." Mạnh Khang Minh vội giải thích, "Anh không cố ý mà, anh thật sự hết cách rồi, tình hình lúc đó nếu anh không buông tay thì tất cả bọn anh đều sẽ chết, anh..."
Cửu thiên sứ nhỏ cắt lời gã: "Cho nên đúng là hai người họ cứu anh, cũng vì anh...!cũng vì anh mà..." Y không tài nào thốt ra từ chết kia được.
Y có thể tưởng tượng ra cha mẹ ngày dặm xa xôi đi tìm y ra sao, kết quả ngay cả nhìn mặt họ lần cuối y cũng không làm được, lần đầu tiên trong đời y cảm thấy bản thân không cách nào nghe theo lời mẹ mà nói tha thứ cho một người.
Y lau đi nước mắt sau đó nói với Tằng Thành: "Anh Tằng làm phiền anh dẫn tụi nhỏ vào trước đi, em phải ở lại giải quyết chuyện này."
Tằng Thành liếc nhìn Trì Quy một cái, thấy hắn gật đầu mới cùng La Phi dẫn mọi người rời khỏi, hai vợ chồng Phan Trương do dự một chốc, nhìn Trì Quy lại nhìn Mạnh Khang Minh cuối cùng lựa chọn đi cùng mọi người.
Vưu Trình Thụy tỉnh táo lại từ đau đớn, dường như cảm thấy hôm nay mình không tránh khỏi cái chết bèn không giãy giụa nữa, dựa vào thi thể ma vật cười lạnh: "Sao nào, cuối cùng cũng không giả vờ nữa à? Mày có biết mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ thánh phụ của mày tao đều thấy buồn nôn không."
Cửu thiên sứ nhỏ cơ bản không thèm để ý tới gã mà quay sang nói với Trì Quy: "Phiền anh giúp tôi trông chừng bọn họ, tôi đi một lát sẽ trở về."
Nói xong không quan tâm ba người kia nghĩ gì mà chạy thẳng về ký túc xá, nhanh chóng thu dọn tất cả đồ đạc của Mạnh Khang Minh và Vưu Trình Thụy, quay lại ném xuống trước mặt hai người kia: "Hai người đi đi, nơi này không chào đón hai người."
Y đỏ mắt nhìn Mạnh Khang Minh, nghiêm túc nói: "Anh Mạnh, đây là lần cuối cùng tôi gọi anh là anh, từ nay về sau giữa hai chúng ta không còn quan hệ gì nữa, tốt nhất anh nên đi xa một chút, đừng để bọn tôi nhìn thấy anh, nếu không lần sau gặp lại tôi nhất định sẽ giết anh!"
Cho dò có vi phạm nguyên tắc, trái lại lời dạy của cha mẹ thì y cũng sẽ giết gã.
Trì Quy xoa xoa chuôi đao, không hoàn toàn hài lòng với cách làm của Cửu thiên sứ nhỏ nhưng cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Có lẽ nhân lúc Đỗ Cửu rời khỏi Trì Quy đã làm gì đó với Mạnh Khang Minh, lúc này gã không hề biện minh mà chỉ bày ra vẻ mặt cực kỳ áy náy không dám nhìn Đỗ Cửu, nhặt đồ đạc trên mặt đất, chần chừ một lát cuối cùng vẫn đỡ Vưu Trình Thụy dậy.
Vưu Trình Thụy cúi đầu không biết đang nghĩ gì, vậy mà không phản kháng cũng không châm chọc mỉa mai nữa, cứ im lặng như vậy bị Mạnh Khang Minh đỡ đi mất.
Vẻ mặt Cửu thiên sứ nhỏ ảm đạm nhìn bọn họ đi xa: "Nói với tôi tôi không làm sai đi, tôi không làm gì sai hết đúng chứ?"
Không chờ Trì Quy trả lời, y tự giễu nói tiếp: "Được rồi, là do tôi vô dụng, ngay tới chuyện báo thù cho cha mẹ cũng không làm được, tôi sao xứng đáng làm con, có đứa con như tôi thì có lợi ích gì..."
Dù cho tình hình lúc đó có nguy cấp tới đâu, dù cho Mạnh Khang Minh có bất đắc dĩ tới cỡ nào đi nữa thì gã thật sự đã lựa chọn bỏ mặc cha mẹ y, y nên báo thù cho cha mẹ mới đúng, nhưng mà y lại không thể xuống tay.
Nếu ở thời bình y đã có thể báo cảnh sát, còn có thể mời luật sư giỏi nhất, y có rất nhiều cách khiến Mạnh Khang Minh phải trả giá đắc vì chuyện gã đã làm, nhưng vào thời buổi mà trật tự hoàn toàn sụp đổ như hiện giờ, y lại chỉ có thể chọn cách thả cho gã một con ngựa.
Có lẽ y chính là một thánh phụ giả dối như lời Vưu Trình Thụy, đối mặt với hung thủ giết chết cha mẹ nhưng lại không hề có dũng khí tự tay giết kẻ kia báo thù, thật sự là dối trá tới cực điểm.
Thật ra Đỗ Cửu lại có thể hiểu được suy nghĩ của Cửu thiên sứ nhỏ, tuy rằng đã qua ba tháng tận thế nhưng Cửu Từ Lương vẫn luôn trốn trên núi, không giống như Trì Quy tắm máu sống lại, cũng không giống như Mạnh Khang Minh, Tằng Thành vì cả đường trải qua đủ mọi chuyện mà trên tay vấy máu.
Một phần tư duy của y vẫn còn dừng lại ở trước tận thế, y vốn đã là thánh phụ sẵn nên bảo y đi cầm đao giết người dám chắc là chuyện không thể nào tưởng tượng được, huống hồ gì y thật sự xem Mạnh Khang Minh là một nửa người thân của mình.
Trì Quy rất muốn đồng tình với câu nói bản thân vô dụng kia của y, theo suy nghĩ của hắn thì cứ giết quách đi là được, nhưng vì lo cho trái tim thủy tinh của Cửu thiên sứ nhỏ mà chỉ có thể an ủi đáp: "Không sao hết, em làm tốt lắm rồi."
Sau đó khẽ thở dài một tiếng trong lòng, tuy rằng ngu xuẩn nhưng trong tận thế trật tự đảo điên này, e rằng chỉ còn mỗi mình người trước mặt này có thể lấy ơn báo oán giữ được trái tim lương thiện, đợi tới khi Cửu Từ Lương chứng kiến hết thảy chuyện bên ngoài liệu vẫn còn có thể giữ nổi trái tim thánh phụ này chứ?
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Coi Các Người Như Anh Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Coi Các Người Như Anh Em, truyện Tôi Coi Các Người Như Anh Em , đọc truyện Tôi Coi Các Người Như Anh Em full , Tôi Coi Các Người Như Anh Em full , Tôi Coi Các Người Như Anh Em chương mới