Bên trong phòng họp mọi người đều bất ngờ về câu nói của anh, bọn họ không thể tin được vào tai mình, loại thuốc có thể gây nguy hại đến cơ thể người như vậy đã rất lâu rồi chưa từng nghe thấy tên.
Sau khi viện nghiên cứu nghiên cứu ra loại thuốc đó nhưng do tác dụng phụ của nó quá nguy hiểm nên nó đã bị cấm, kể cả là bọn họ cũng không thể mua được loại thuốc đó ở sàn giao dịch đen, vậy mà một thằng nhóc nhỏ lại có thể tìm được nó.
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc là rốt cuộc loại thuốc này có tác dụng phụ nguy hại như thế nào mà tướng quân của nhân loại phải đến tận đây để chất vấn người.
Không chỉ vậy người này còn là vợ tương lai của một hoàng tử tại hành tinh Xanh này.
"Hoang đường, làm sao có thể." Chu Hàm bị anh trực tiếp không nhìn đến liền quát lớn.
Không chỉ vì Đinh Khâm là hôn thê của cậu ta mà cậu ta tức giận mà còn vì thái độ không để người có quyền lực lớn hơn vào mắt của anh khiến cậu ta cảm thấy mình đang bị sỉ nhục.
Hơn nữa loại thuốc cấm đó đã rất lâu rồi không còn tồn tại ở hành tinh này nữa làm sao một người chưa vị thành niên như Đinh Khâm có thể tìm được nó.
"Phạm tướng quân, có phải cậu nhầm lẫn gì không sao Đinh Khâm có thể sử dụng thứ đó, nếu như vậy không phải là lừa dối hoàng thất rồi sao." Một người đàn ông lên tiếng.
Phạm Huyền Lân lạnh lùng liếc nhìn ông ta rồi nói: "Làm tướng quân như tôi rảnh rỗi à, đến ở cạnh vợ còn không có làm sao có thời gian chạy đến đây nói chơi với các người."
Những người khác bị anh nói đến không thể phản bác, bởi vì bọn họ biết anh chỉ có thể ở nhà hai ngày sau khi đính hôn xong liền phải chạy về nơi đóng quân.
"Phạm Huyền Lân, anh đừng ngậm máu phun người, không phải anh chỉ muốn làm xấu mặt tôi hay sao." Chu Hàm tức quá hóa cười mà nói: "Không phải anh luôn đấu đá với phụ vương sao, đấu không lại nên đến đây đấu với tôi."
"Cậu xứng sao." Phạm Huyền Lân chẳng để tâm mà nói.
Nguyễn Hàn Minh ở bên cạnh phì cười, tiếng cười của cậu khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn qua.
Bọn họ cảm thấy cậu đúng là tổ gan trong trường hợp này mà còn cười lên tiếng.
"Tôi không xứng, tôi không xứng...!Anh tính là cái gì." Chu Hàm tức đến đỏ cả mặt còn bị người bên cạnh anh cười nhạo cậu ta trừng mắt nhìn cậu quát: "Anh để một kẻ thân phận thấp hèn ngồi tại đây đã là không ra thể thống gì rồi."
"Tôi xứng hay không thì toàn thể nhân loại đều biết.
Còn vợ tôi có thể ngồi bên cạnh hay không thì đợi khi em ấy cứu mạng chó của cậu thì cậu sẽ rõ ngay." Phạm Huyền Lân thấy cậu ta nói cậu liền trực tiếp nói.
Đối với anh hoàng thất chẳng là gì cả, một đám người chỉ biết bản thân mà gây hại cho hành tinh này.
"Anh...!Anh..." Chu Hàm bị anh chửi là chó liền tức giận mà chỉ vào mặt anh nói không ra lời.
"Con dâu của Phạm gia không xứng thì ai có thể xứng.
Tứ hoàng tử nên biết giữ mồm giữ miệng đi, đừng để quốc vương phải gánh lấy hậu quả của cậu." Phạm Tuy bình tĩnh cười nói, nhưng lời nói của ông lại khiến người khác khó mà bỏ qua.
"Các người..." Chu Hàm dù tức giận nhưng cũng không dám tiếp tục nói gì bởi vì cậu ta biết đó là sự thật, Phạm gia nếu thật sự lên tiếng thì cho dù là hoàng thất cũng chẳng thể làm gì, vì vậy cha cậu ta mới âm thầm tính kế bọn họ chứ chẳng dám thật sự gây rắc ở trước mặt.
"Được rồi, hiện tại quan trọng nhất là việc mà Phạm tướng quân vừa nói." Bùi Lam nhanh chóng lên tiếng hòa giải.
"Đúng vậy.
Đinh Khâm cháu có gì muốn nói không." Một người khác cũng lên tiếng, ông ta là bạn của cha Đinh Khâm vì vậy thường lên tiếng nói đỡ cho cậu ta, hiện tại sự việc nghiêm trọng ông ta muốn đứa nhỏ này khôn ngoan một chút nhanh chóng lên tiếng phủ nhận.
Nhưng Đinh Khâm chỉ là đứa nhỏ chưa trải sự đời, sau khi nghe Phạm Huyền Lân định tội liền run rẩy không ngừng, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Khi nghe người nhắc đến tên mình cậu ta liền giật bắn người sau đó vội vàng lắc đầu:
"Không, tôi không có, tôi chẳng làm gì cả."
Những người có mặt ở đây không có ai là ngây thơ cả, nhìn thấy thái độ của Đinh Khâm liền biết chuyện này chín mươi phần trăm là sự thật, để có thể trở thành vị hôn thê của hoàng tử người ta có thể làm bất kỳ chuyện gì huống chi chỉ uống một loại thuốc để nâng cao độ phù hợp.
"Vậy cậu có thể giải thích tại sao trong vòng chưa đến một năm chỉ số phù hợp của cậu lại có thể tăng cao đến vậy trong khi tinh thần lực lại không chút thay đổi." Bùi Lam hỏi.
"Tôi...! Tôi...!Làm sao mà tôi biết được, bỗng nhiên nó tăng vậy thôi." Đinh Khâm lắp bắp phủ nhận: "Chẳng lẽ chỉ vì tôi tăng độ phù hợp các người liền vu khống tôi."
"Không, tôi phải nói với cha mình các người đây là hùa nhau vu khống tôi làm mất mặt hoàng thất."
Bởi vì càng hoảng sợ Đinh Khâm càng trở nên hoảng loạn cậu ta bắt đầu nói năng lộn xộn.
"Cha cậu cũng không thoát khỏi chuyện này." Phạm Huyền Lân lạnh lùng nói.
Đinh Khâm có thể liên lạc được với người trung gian thì chắc chắn cha cậu ta có nhúng tay vào, một khi chuyện này được điều tra ra, không ít thì nhiều nhóm người quan chức cấp cao thậm chí là hoàng thất cũng không tránh khỏi tổn thất nặng nề.
Nhóm người từng liên hệ mua thuốc cấm ở chợ đen thoáng căng thẳng, nhưng ai cũng già đời nên chẳng ai thể hiện ra ngoài.
Ông lão ngồi bên cạnh tứ hoàng tử bỗng nhiên lên tiếng:
"Chắc chắn cậu tụ họp mọi người đến đây không chỉ vì chuyện này."
Chỉ cần nhìn nhóm quan chức đang ngồi ở đây liền biết mục đích của anh không đơn giản như vậy.
"Các người từng nghe đến tác dụng phụ của loại thuốc đó chưa." Phạm Huyền Lân gật đầu rồi thẳng thắn hỏi.
"Đã lâu quá rồi ta không nhớ được, trước kia có một cuốn sách nói về nó nhưng chẳng biết đã lưu lạt nơi nào rồi." Ông lão lắc đầu thở dài.
Những người khác cũng chẳng biết gì, đến cả người lớn tuổi như Phạm Tuy, Bùi Lam cùng ông lão kia còn không biết thì sao những người ở thế hệ sau như bọn họ biết được.
"Vậy để tôi nói thẳng.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp, truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp , đọc truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp full , Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp full , Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp chương mới