Trong lúc ba người băn khoăn thì không ngờ nhìn thấy hai mắt đang mở của cậu nhìn về phía bọn họ.
Nguyễn Hàn Minh buồn cười nhìn ba người rồi ngồi dậy, cậu gật đầu với bọn họ sau đó chạm vào quang não trên cổ tay.
Màn hình màu trắng hiện lên trước mắt cậu, bên trên hiển thị có một cuộc gọi đến, mà tên được ghi bên trên đúng là cực kỳ quen thuộc.
Cậu khẽ cười một tiếng định chạm vào nút nhận cuộc gọi nào ngờ màn hình đã tự động thoát ra ngoài, cuộc gọi cũng biến mất.
Nguyễn Hàn Minh kinh ngạc nhìn chằm chằm màn hình ảo, cậu không rõ tại sao cuộc gọi lại biến mất rồi, chẳng lẽ anh đã tắt máy.
Ngơ ngác một hồi cậu cảm thấy trong lòng cực kỳ không vui, bờ môi đang mỉm cười cũng bởi vì vậy mà mím chặt.
Cả người cậu đều trở nên buồn bực không thôi, đang định để tay xuống thì lúc này màn hình lại hiện lên cuộc gọi, tiếng chuông điện thoại cũng vang lên.
Cậu nhìn chầm chầm vào màn hình ảo sau khi xác nhận tên bên trên thì tâm trạng không khỏi hay đổi, cả người đều vui vẻ hơn hẳn.
Cậu đưa tay bấm vào nút nhận điện thoại sau đó liền nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ đẹp trai của Phạm Huyền Lân hiện trên màn hình.
Ở bên kia một tinh cầu, nhìn thấy cuộc của mình cuối cùng cũng có người nhận Phạm Huyền Lân liền không khỏi thở phào.
Anh gọi cho cậu không biết bao nhiêu lần rồi nhưng lại không có bất kỳ hồi âm nào.
Không những vậy hôm nay cậu còn không ở nhà cũng chẳng ở trường mà là đi thi ở một khu rừng nguy hiểm, cũng bởi vì vậy mà trong lòng anh trở nên cực kỳ lo lắng cùng bồn chồn, anh không biết cậu có bị thương hay không, cậu có bị người nào bắt nạt hay không, cuộc thi của cậu như thế nào rồi, cậu có bị loay hoay trong rừng không xác định được phương hướng hay không.
Vừa gọi đi gọi lại cho cậu tâm trạng anh càng lúc càng không yên, nếu như không phải có nhiệm vụ trong người thì anh có thể xách theo một phi thuyền nhỏ của mình mà ngay lập tức trở về tinh cầu xanh rồi.
Cứ như vậy mà anh lập đi lập lại động tác đến nỗi thuộc hạ của anh muốn khuyên nhủ anh cũng không để ý tới, anh chỉ mong biết được tin tức bình an của cậu là tốt rồi, như vậy anh cũng sẽ yên tâm hơn.
Nếu hiện tại anh liên lạc với hiệu trưởng trường thì không hay lắm, dù sao đây cũng là do sự lo lắng không có căn cứ của anh tạo thành.
Sau mười phút gọi đi gọi lại thì cuối cùng anh cũng được nhìn thấy khuôn mặt cậu.
Nhìn thấy hai mắt mệt mỏi do thiếu ngủ của cậu khiến anh không khỏi đau lòng mà nhẹ giọng hỏi:
"Có phải tôi làm phiền em rồi không?"
"Ừm." Nguyễn Hàn Minh nhìn anh rồi hài hước gật đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp, truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp , đọc truyện Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp full , Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp full , Tôi Cùng Anh Trời Sinh Một Cặp chương mới