Đại nạn mà không chết thì sau này hẳn sẽ có hạnh phúc lúc cuối đời.
Không biết qua bao lâu, tôi bị An An liếm đến tỉnh, vừa mở mắt ra tôi đã đối diện với cặp mắt tràn ngập u buồn và lo lắng của nó.
Một đôi mắt chó con đang ngấn nước.
Giãy dụa ngồi dậy khỏi sự kiềm chế của lực hút trái đất, bên ngoài trời đã tối đen.
Tôi sờ sờ đầu An An vài cái, mềm mềm rất dễ chịu.
Đầu của tôi rất đau, tôi cảm giác được trí nhớ của mình đang dần biến mất, im lặng đi thật xa, tôi nhận ra được một chuyện không đúng.
Vì tôi đã quên mất năm nay An An mấy tuổi rồi.
Cặp mắt của nó vẫn như quả nho đen láy, bộ lông mềm mại, nhiệt độ cơ thể ấm áp...
Nhưng nó bao nhiêu tuổi rồi nhỉ, tôi tự giận chính bản thân rồi đấm lên đùi mình một cái.
Sao tôi có thể quên chuyện này được chứ?
Theo bản năng tôi cứ nghĩ rằng An An vẫn còn nhỏ, chỉ vừa dứt sữa cách đây không lâu, nhưng không khí vắng lặng lại ồn ào bên tai, bọn chúng nói rằng An An đã ở cạnh tôi rất lâu. Đúng rồi, còn có... Chopper nữa.
Tôi lấy một tờ giấy từ trong ngăn tủ rồi viết—— Tắm rửa xong lên giường đi ngủ, sáng mai tìm quyển nhật ký.
Viết xong, tôi đặt nó lên tủ đầu giường và đi vào phòng tắm trong ánh mắt thân thiện của An An.
Nước nóng chảy xuống từ vòi sen dội lên người tôi, tôi ngẩng đầu rồi nhắm mắt sau đó dang hai tay thở hổn hển vì nóng.
Tôi muốn được nhìn mình sống...
Muốn cảm nhận ấm áp bao lấy mình...
Muốn một vòng tay ấm áp ôm tôi vào lòng, hung hăng giày vò...
Tôi không đợi được nữa rồi.
Nhưng đón chờ tôi chỉ có tiếng nước chảy ào ào, da thịt trắng đến mức gần như trong suốt, những đường gân xanh chằng chịt dưới da. Tôi hít thở trong làn nước mờ mịt và không khí nhẹ nhàng.
Nước nóng mang đến cảm giác ấm áp làm người ta yên tâm lưu luyến trên người tôi, như thể tôi là ngọn núi gập ghềnh còn dòng nước ấy là ngọn gió dịu dàng.
Tôi đi đến Vườn Địa Đàng của Chúa Jesus và ăn hết trái cấm của Eva.
Đầu tôi choáng váng bởi hơi nước bốc lên... Sau mấy lần thở dốc thì hóa thành cơn ho mãnh liệt.
Cứ như phổi tôi cũng bắt đầu ghét bỏ tôi, không an phận mà nhảy loạn trong cơ thể.
Tôi đưa tay dùng hết sức lực để đóng vòi nước, vòi sen theo đó mà ngừng chảy, giọt nước ngưng lại lơ lửng trên không. Tôi mệt mỏi thở hổn hển nán lại một lúc rồi mới trùm khăn tắm qua loa lên người.
Nằm trên giường, tôi kéo chăn trùm kín đầu rồi vùi vào gối.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!