Hôm nay tay của tôi rất đau, cầm cái gì cũng run run, còn chưa giải quyết xong việc nghỉ học nữa.
Hôm nay sẽ đi đón Tiểu Z tan học, đáng tiếc trời đang đổ mưa, hạt mưa rơi rào rào xuống, tôi quên mang dù, nên ôm hộp bánh quy ở bên ngoài chờ.
Rất lâu sau, lâu đến mức chiếc xe ô tô lao nhanh như tên bắn tạt hết nước lên người tôi làm cả người tôi đầy bùn đất. May mắn là bánh quy không bị hỏng.
Lát sau tôi mới nhớ đến phải xem điện thoại, sắc trời đã tối, tôi cứ nghĩ Tiểu Z bị bắt ở lại rồi còn rất lo lắng nữa.
Kết quả là do tôi quá bất cẩn, quên xem tin nhắn, 3 tiếng trước Tiểu Z đã nói là tôi không cần phải chờ, người nhà đã lái xe đến đón cậu ấy rồi.
Tôi vui vẻ lại ngay, gửi đến một cái icon đáng yêu, nhắc nhở cậu ấy nhiệt độ đã xuống thấp rồi đừng để bị lạnh.
Cậu ấy trả lời OK.
Dầm mưa lâu quá nên tôi về nhà ngâm nước nóng không kịp...... Aizzzz.
Chuyện này nhắc nhở tôi phải thường xuyên chú ý đến điện thoại.
Hi vọng ngày mai A Lăng và Tiểu Z đều có thân thể khỏe mạnh.
Khỏe mạnh cái rắm á, tôi phun ra hai vòng khói sau đó rít một hơi thuốc rồi phun làn khói dày đặc ấy xuyên qua hai vòng khói kia, đứa nhỏ A Lăng này bị ngốc à, việc này mà còn cõng lên người mình?