Lạc gia là nhà giàu số 1 số 2 ở đất Tây Thành này.
Chuyện con cái bị ôm sai nếu truyền ra ngoài thì sẽ thành một trò cười cho thiên hạ mất.
Cho nên, gia chủ và phu nhân của nhà họ Lạc đã bàn bạc thâu đêm suốt sáng với mấy người con lớn và quyết định, trước mắt không công bố tin tức động trời này ra ngoài, nhà bọn họ giàu có, có của ăn của để, nuôi hai đứa nhỏ dư giả.
Ai trong nhà họ Lạc cũng cảm thấy được, nhưng có người không phục.
Thiếu gia giả của Lạc gia, Lạc Minh Vũ, có một khuôn mặt trời sinh ưa nhìn, tổng thể mà nói thì, đẹp, nhưng luôn tỏ ra ốm yếu, gió thổi là bay, làm cho Lạc gia trên dưới xưa nay chưa từng có hết thương cậu ta.
Tất nhiên, Lạc Minh Vũ cũng sẽ không cam lòng mà dọn ra khỏi Lạc gia.
Lạc gia giàu có, tiền tiêu như nước, ăn dùng thả ga, cậu ta có ngốc mới đồng ý để cho thằng thiếu gia thật trở về tranh sủng.
Nếu đã không ngăn được quyết tâm nuôi thằng thiếu gia thật của cả nhà, một hai phải đón thằng ất ơ đó về đây ở, cậu ta cũng sẽ có cách làm cho thằng thiếu gia thật đó cụp đuôi cuốn gói dọn về quê.
Lạc Minh Vũ tâm tình âm u định bày kế chơi thằng thiếu gia thật một vố, nhìn màn mưa ngoài trời, nghe tiếng xe hơi, cậu ta liền ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, còn cố ý không mang dép nữa.
Xe hơi này đang chở anh cả và ba của cậu ta vừa đi làm công ty về, đoán trúng phốc ngay tâm tư của Lạc Minh Vũ là gì khi chạy ra lấy lòng rồi đó.
Xe chạy một mạch vào cổng nhà, ngừng trước cửa lớn của nhà họ Lạc.
Lạc Minh Huyền và Lạc Duẫn vừa được người hầu bung dù tiếp vào phòng khách thì Lạc Minh Vũ như một quả đạn pháo nhảy vào lòng Lạc Minh Huyền.
Lạc Minh Vũ làm nũng, ôm cánh tay anh cả của cậu ta, vui vẻ nói: "Anh cả và ba đã về rồi, mẹ có hầm canh xương cho hai người đó ạ.
Để em gọi người hâm nóng lại nha!"
Lạc Minh Huyền tập mãi thành thói quen cười dịu dàng xoa cái ót của Lạc Minh Vũ.
Lạc Minh Huyền cưng chiều nói:"Để dì Trương làm là được, em ngồi xuống đi."
Thấy Lạc Minh Vũ đi chân trần trên sàn, nhíu mày: "Sao lại không mang dép nữa vậy, coi chừng cảm lạnh."
Lạc Minh Huyền liền kéo Lạc Minh Vũ nhanh lại gần sofa ngồi xuống, ra hiệu cho người hầu chuẩn bị cho cậu ta một đôi dép.
Lạc Minh Vũ cười thầm, cậu ta liền biết anh cả của cậu ta chu đáo nhất, cũng thương cậu ta nhất.
Thiếu gia thật? Không có 17 năm tình cảm làm nền thì có về đây cũng như vậy thôi!
Lạc Duẫn nhìn anh em hòa thuận mà ấm áp lòng dạ, cởi áo vest ra, ông ngồi xuống ghế uống trà vừa pha.
Gia đình hòa thuận chính là tự hào của ông ta đó, nhìn nhà giàu khác mà xem, không phải có tiểu tam thì chính là tranh gia sản.
Lạc Duẫn: "Mẹ con ngủ rồi à? Mấy anh trai khác của con hôm nay có về không?"
Lạc Minh Vũ chớp mắt: "Vâng, còn các anh khác hôm nay không về ạ.
Các anh ấy nói có công việc rất nhiều."
Lạc Minh Huyền cười lạnh: "Bọn nó mà làm việc gì ra hồn."
Lạc Minh Vũ cười cười: "Anh đừng nói vậy, các anh ấy cũng rất cố gắng mà!"
Nhà họ Lạc đông con vì mẹ Lạc còn khá trẻ đã sinh con cho bố Lạc.
Gen di truyền của cả nhà phải nói là cực phẩm.
Anh cả Lạc Minh Huyền 28 tuổi, là tổng tài bá đạo lạnh lùng, đang cầm lái tập đoàn Lạc thị, tính tình lạnh nhạt, ít khi nói cười, là người trầm ổn, thích giảng đạo lý với mấy đứa em.
Anh hai Lạc Minh Tuyền 25 tuổi, là nghệ sĩ kiêm ảnh đế nổi tiếng cả nước, fans nhiều vô số kể.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa, truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa , đọc truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa full , Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa full , Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa chương mới