Kỷ Tú Hiên không thể làm yêu nữa rồi, cổ áo của cậu đang nằm trong tay Lạc Minh Huyền.
Không hổ danh là nam chính công, sức lực này cũng là không ai, làm tổng tài chi uổng vậy, làm vệ sĩ đi.
Lạc Minh Huyền xách cổ áo của Kỷ Tú Hiên, từ trên cao nhìn xuống sọ não cậu, ngốc mao trên đầu lắc lư uốn éo không phục.
Lạc Minh Huyền: "..." Hắn muốn gọt bay cọng tóc này ghê.
Kỷ Tú Hiên khoanh tay, ra vẻ thưởng thức đối thủ: "Tôi đã coi thường anh rồi Obito Lạc! Từ bây giờ anh chính là đối thủ truyền kiếp của Uchiha Tú này!"
Lạc Minh Huyền trán nổi gân xanh: "..." Nên gọt cọng tóc này thôi.
Bọn họ dời chiến trường sang bàn ăn trong bếp, phòng khách thì đang được người hầu quét dọn lại.
5 người ngồi xuống bàn ăn, Kỷ Tú Hiên đương nhiên không chịu ngồi yên một chỗ, ồn áo nhốn nháo muốn đi ngủ.
Ai không biết còn tưởng cậu là học sinh tiểu học.
Lạc Minh Tuyền lúc này mới ra ngựa, anh cầm lấy Ipad đang truyền phát anime nào đó rất hot, dúi vào tay Kỷ Tú Hiên.
Lúc này cậu mới ngừng nghĩ lại, ôm Ipad xem phim.
Ba Lạc xoa đầu, chỉ vào cậu rồi hỏi thằng hai: "...Nó bị vậy lâu chưa?"
Lạc Minh Tuyền lắc đầu: "Con không biết, khi con đến đón em ấy, đã như vậy rồi."
Mẹ Lạc chú ý tới mí mắt bầm tím của anh, hỏi: "Mặt con làm sao vậy? Đóng phim bị thương?"
Lạc Minh Tuyền trầm mặc, tầm mắt đặt trên người Kỷ Tú Hiên, khô cằn nói: "Là con với em ấy chơi chơi sơ ý bị va trúng."
Ba người cũng trầm mặc xuống, bọn họ đã nhìn ra, với tính tình như chó con kia của cậu, gặp chuyện không vui là động thủ đánh người, bọn họ đã lãnh giáo đủ rồi, thằng hai bị đánh không oan, bọn họ điều rõ tính tình kiêu ngạo của thằng hai.
Ba Lạc hít sâu: "Ngày mai đem nó đi xem bác sĩ đi."
Lạc Minh Huyền không nói gì, chỉ nhíu mày.
Kỷ Tú Hiên nãy giờ không xía vào là bởi vì không ai động chạm đến lợi ích của cậu nên cậu không để bụng.
Nhưng ông già này dám đem cậu nhốt trong bệnh viện tâm thần lần nữa á? Quả nhiên ổng định hãm hại cậu lần nữa mà.
Hổ dữ cũng không ăn thịt con mà ông già này dám!
Kỷ Tú Hiên ném Ipad xuống bàn, mang lên cặp vịt vàng, kéo ghế đứng lên.
Mẹ Lạc sững sốt: "Kìa Tú Hiên, con đứng lên làm gì? Ba mẹ còn chưa bàn xong chuyện của con!"
Kỷ Tú Hiên mắt lạnh nhìn bọn họ, không có nửa điểm lưu luyến, thái độ gay gắt: "Tôi về nhà nội ở, không cần ông bà Lạc phải hao tâm tổn trí đưa tôi vào viện.
Tôi không bị bệnh thần kinh cũng không rảnh làm con 2 người!"
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa, truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa , đọc truyện Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa full , Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa full , Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa chương mới