-Tử Thanh! Cậu đi đâu vậy?-Ayame lên tiếng khi nó bước ra khỏi điện.
-Hóng.gió-nó đáp rồi rời khỏi cung. Đương nhiên là Ayame cũng đi theo. Hai người đi dọc bờ biển, gió miên man đùa giỡn mái tóc bạch lam, trải dài trên làn da trắng ngần. Aya đi phía sau, bước chân chậm hơn một nhịp không dám bước ngang hàng với nó. Nó bỗng đứng lại, xoay người mắt nhìn thẳng vào mắt Aya, tay thì vươn ra nắm lấy tay cô.
-Đừng như vậy! Không thích!-Nó nói làm con dơi trên vai nó cũng kinh động, huống chi là Ayame a! Mất một hồi cô mới hồi thần được, nhìn nó lo sợ.
-Nhưng...-Lời nói chợt ngậm lại khi thấy ánh mắt kiên định của nó! Thở ra một hơi.
-Được nhưng chỉ khi hai ta ở riêng thôi!
Nó gật đầu, tay buông tay Aya ra.
-Tử Thanh cậu biết không? Lúc mà cậu thông báo cho tớ là hộ pháp ấy, tó thật sự rất sợ luôn đó!-Aya ngước mặt lên trời.
-Sợ vì cảm thấy mình yêu kém! Vì hộ pháp là những chiến binh mạnh mẽ mà mình thì lại... Thôi bỏ đi. Mình hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều, lại được ở cạnh cậu làm tớ rất vui! Thật sự rất rất rất rất vui!!!-Cô cười thật tươi, nụ cười toả nắng đê mê! Cô là một đại mỹ nhân, chỉ là chưa so với nó nhưng vẫn hơn hẳn Mộc Kim hay Abigail, như một vị tiên.
~*~*~*~*~*~*~*quay qua cảnh khác~*~*~*~*~*~*~
-Wazzupppp vampire????-một người la lên.
-Ohhhhhhhhh!-mọi người hú hét, tiếng nhạc xập xình vang lên cả hội trường. Các vamp nhảy múa điên cuồng, ánh đèn led lan toả khắp mọi nơi. Ở trong một góc, hắn miệng nốc từng li rượu, bỏ ngoài tai những âm thanh nhốn nháo của hội trường ngoài kia. Hắn đang rất bực mình vì không biết tại sao mình lạo phải ăn một cước của vị nữ tử kia, lực đạo cũng không phải là nhỏ, nếu là người bình thường chắc chắn sẽ dập nát nội tạng mà chết, nhưng mà tại sao lại là hắn? Vả lại từ khi bước chân lên hòn đảo này, hắn có hai loại cảm giác, một là cực kì thân thuộc còn hai là sự nguy hiểm bất an. Hắn khẽ nhăn trán, có lẽ hắn suy nghĩ hơi nhiều sao?
Đứng bật dậy, hắn day day thái dương rồi phía cửa thẳng tiến. Hắn rảo bước trên con đường dọc bờ biển, mùi hơi muối nhè nhẹ làm hắn cảm thấy thoải mái hơn nhiều, ngước mặt lên bầu trời đầy sao...thật yên bình.
-Tử Thanh,cậu có khát không? Tớ sẽ đi lấy nước!-nó nhẹ nhàng gật đầu, gương mặt dịu đi nhiều so với ngày thường.
Aya xoay lưng rời đi, nó cũng không đợi cô mà tiếp tục bước tiếp. Cởi giày ra, nó với đôi chân trần cảm thụ lớp cát trắng xoá, men bờ biển mà từ từ đặt chân xuống mặt nước mát lạnh.
Đằng xa, hắn trông thấy một thân bạch y, không khỏi tò mò,từng bước từng bước tiến lại gần phía nó.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa, truyện Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa , đọc truyện Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa full , Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa full , Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa chương mới