Chiếc lá dưới đất bay lên vì tốc độ của xe chạy ngang khiến gió lùa đến cuốn nó đi.
Thanh Nhân lặng thinh dõi theo chuyển động của chiếc lá vừa bay lên xong giờ lại đáp xuống mặt đất.
Cảm thấy chính bản thân mình giống hệt chiếc lá này.
Cuộc đời lên xuống theo gió theo bão.
Không nơi dừng chân.
Thanh Nhân từng ngây thơ nghĩ rằng Phong Tình là điểm dừng cuối cùng của anh, để anh an yên một đời bên cạnh hắn.
Nhưng nhân sinh trớ trêu, Phong Tình biến mất khỏi thế gian.
Bây giờ đến cả ngôi nhà chất chứa biết bao kỷ niệm của anh và hắn để thả mình mỗi tối mệt mỏi cũng không còn, nơi làm công ăn việc làm cũng toi luôn.
Anh tự hỏi, không biết kiếp trước mình đã gây ra nghiệp chướng gì khiến kiếp này phải gánh chịu khổ hạnh, khổ nhục từ nhỏ đến lớn không được bình yên dù chỉ một lần.
Tất cả đều tại Du Thành Nghĩa!
Nắm tay siết chặt thành quyền, Thanh Nhân cắn răng.
Cảm thấy đôi mắt hơi cay, anh hít sâu rồi thở ra cố gắng bình tĩnh.
"Haha...".
"Tao nhất định sẽ từ từ lấy lại những gì mày đã cướp của tao!".
Thanh Nhân đã là một người đàn ông ngoài ba mươi, độ tuổi chững chạc và trưởng thành, độ tuổi trở thành trụ cột gia đình.
Nhưng anh không kết hôn bởi vì anh đang yêu một người cùng giới sâu đậm như máu thịt chính mình.
Anh dùng tấm thân sắt bền như tấm khiêng để che chắn, bảo vệ cho Phong Tình.
Không để bông hoa của mình chịu tổn thương.
Dù nhiều lần bị hắn đâm thủng trái tim, nhưng anh vẫn sẽ gượng dậy tự khâu vá lại.
Vẽ trên môi nụ cười, tiếp tục ở bên cạnh hắn.
Sự chân thành của anh cũng đổi lại một chút tình cảm của Phong Tình.
Anh đã cố gắng giữ gìn yêu thương mỏng manh của hắn dành cho anh.
Gieo trồng và giấu chôn bông hoa xinh đẹp quý trọng này vào tận sâu trái tim.
Nhưng cuối cùng bông hoa của anh đã bị kẻ khác móc ra khỏi tim anh xé nát, dập bẹp nhuốm máu hôi tanh.
Một bông hoa anh dùng cả tính mạng đặc cược cuối cùng lại bị Du Thành Nghĩa bức ra vò nát bấy nhậy, chảy mủ thịt rồi quăng vào đống lửa đang bùng cháy.
Thiêu lụi bông hoa của anh thành tro tàn, cuốn theo cơn gió bay về phương xa.
Mỗi khi nhớ đến Phong Tình lòng anh xáo động không đứng yên, nơi lồ ng ngực nhói quặn dâng cơn máu nóng lên tận não, tựa hồ muốn nổ tung.
Một người đàn ông cứng rắn mạnh mẽ, hàn lãnh như anh cũng không thể che giấu nỗi nhu nhược bên trong.
Thanh Nhân quệt đi dòng lệ tựa biển mặn sắp sửa tuôn trào của mình trong khóe mi.
Nuốt ngược nước mặt vào trong.
Anh tuyệt đối không được khóc!
Anh đã trãi qua biết bao nhiêu cơn phong cuồng trong cuộc đời này, chẳng lấy nổi một giọt nước mắt.
Là một người đàn ông thì không được rơi nước mắt giữa chốn thiên hạ.
Nước mắt này, một chỉ dành cho người anh trân quý nhất cõi đời này, hai chính là dành cho sự hạnh phúc sau cùng.
Anh chỉ được phép khóc vì Phong Tình và chỉ được tuôn lệ như mưa khi trả thù cho Phong Tình thành công.
Bíp Bíp___
Thanh Nhân giật mình: "?!".
Du Thành Nghĩa bước ra khỏi xe đi đến trước mặt anh, hắn bực bội: "Này! Tôi đã nói là ở bên trong đợi tôi mà, sao lại ra đây?!".
Hắn bóp cằm anh: "Còn nữa, làm gì mà bán có căn nhà tàn đó với cái ngân hàng rách này mà mặt như đưa đám vậy hả?! Đâu phải là cho đâu, là bán đấy!".
Tên chó điên!
Thanh Nhân rất muốn chém nát cái bản mặt hắn, bên ngoài anh lại rủ mắt không đáp trả: "........".
Du Thành Nghĩa nhướng mày đăm chiêu nhìn anh, giây sau hắn buông anh ra, nói: "Được rồi, đi ăn cùng tôi đi".
Thanh Nhân thế mà gật đầu đồng ý: "Vâng ông chủ".
Du Thành Nghĩa bất ngờ tròn mắt: "Ông chủ? Haha, tốt lắm, anh cũng biết vị trí của mình rồi hử?".
Phòng vip, nhà hàng đồ hoa.
Thanh Nhân ngồi xuống ghế, ánh mắt đờ đẫn nhìn vào bình hoa giữa bàn.
Tự hỏi Du Thành Nghĩa vì sao lại dẫn một kẻ thấp hèn như anh lại còn là người yêu của kẻ thù vào một nhà hàng sang trọng ngồi ở phòng đặc biệt thế này.
Anh dùng từ thấp hèn chỉ chính mình là bởi hiện tại anh đang đứng giữa khoảng không trung bình đột nhiên bị tên chó điên giẫm cho một phát liền rớt lăn xuống đáy xã hội.
Không nơi ở, thất nghiệp.
Dù cho Du Thành Nghĩa có trả tiền cho anh thì cuộc đời anh vốn đã nằm trong lồ ng kính do hắn sắp đặt sẵn.
Nhưng mà, đó là cái cớ cho mục đích của anh.
Ai nói dưới đáy không có chỗ trèo lên?
Hừ! Anh tuyệt đối sẽ không tuyệt vọng tự chôn thân trong lồ ng kính máu me của hắn đâu!
Anh sẽ chấp nhận đối mặt với đại cẩu cuồng điên này.
Để xem tiếp theo hắn sẽ làm gì anh.
Du Thành Nghĩa cởi áo khoác ra cũng là lúc đồ ăn được bưng đến.
Hắn cầm đũa lên chuẩn bị hưởng thức thì nhìn qua Thanh Nhân.
Thấy anh đang thẫn thờ, hắn nhướng một bên mày sau đó nhếch mép hừ một tiếng.
Hắn đập đũa xuống bàn thật mạnh, làm lay động bình hoa.
Thanh Nhân giật nảy mình, lườm hắn.
Du Thành Nghĩa cau mày: "Đi ăn cơm với tôi đừng có chưng cái bộ mặt ai chết đó, làm mất cả hứng ăn".
Bên thái dương anh giật nảy gân xanh, trong lòng sôi máu muốn lật bàn rồi bỏ đi cho rồi.
Anh thầm mắng: Mịa mày, ai mượn dẫn tao theo mà bây giờ thái độ?!
Thanh Nhân cố kiềm nén, anh tránh ánh mắt để không nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Xin lỗi ông chủ".
Du Thành Nghĩa vừa trêu mèo hoang xong trong lòng vô cùng đắc ý.
Mèo hoang cố chấp nay đã cúi đầu chịu làm nô cho hắn, tự nhận hắn là ông chủ.
Du Thành Nghĩa cảm thấy việc bắt nạt Thanh Nhân sẽ là một trò giải trí để hắn giết thời gian.
Bên ngoài hắn với bộ dạng khó chịu mà ra vẻ: "Giờ ăn đi, xong rồi theo tôi về tổng bộ, tôi sắp xếp công việc cho anh, dù việc nhẹ hay nặng tuyệt đối không được chống cự.
Nếu không, đừng trách Ngũ Hoa Xà độc ác".
Thanh Nhân do dự: "Tối nay tôi có công việc...".
Không cho anh nói xong hắn đập bàn, quát: "Cấm anh cãi!".
Thanh Nhân: "........".
Du Thành Nghĩa vẫn chưa biết hiện tại Thanh Nhân đang nắm quyền băng Chợ Đời.
Anh cũng không muốn bại lộ, nên anh nhịn.
Vở kịch đến phút cuối kéo màn mở ra một câu chuyện, mới trở nên đặc sắc.
Rồi một ngày nào đó tên chó điên Du Thành Nghĩa sẽ phải quỳ dưới đất bị anh chà đạp, tra tấn đến chết!
Thanh Nhân âm thầm thở dài: "Vâng".
Có lẽ buổi tối anh không thể gặp mặt Tiêu Trúc và Phi Bông được.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Muốn Anh Cười tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Muốn Anh Cười, truyện Tôi Muốn Anh Cười , đọc truyện Tôi Muốn Anh Cười full , Tôi Muốn Anh Cười full , Tôi Muốn Anh Cười chương mới