Từng tầng mây vụt qua sau ô cửa sổ trực thăng, bỏ lại khoảng trời đang dần sáng.
Phong Tình chống cằm nhắm mắt nghe Du Thành Nghĩa nói sơ lược về những chiến thuật kinh doanh của tập đoàn Độ Lượng, những mục tiêu duy trì của tổ chức Ngũ Hoa Xà.
Điều này khiến hắn khá buồn ngủ, không phải vì không quan tâm đ ến công việc mà là nói rồi hắn cũng đã cố gắng làm hơn những gì trong cuộc họp.
Cho nên chẳng có gì đặc biệt.
Du Thành Nghĩa bên cạnh đặt ipad xuống, hắn ta cắn một thanh sô cô la.
Đưa thanh khác cho Phong Tình.
"Tôi không ăn".
Hắn lắc đầu từ chối.
Thấy Phong Tình mấy tháng trở lại đây có vẻ giảm sút năng lượng, đôi khi lại ngẩn ngơ hay quên.
Du Thành Nghĩa đoán hắn đang nhớ đến Thanh Nhân, không những cả hai chia cách mà còn vì vở kịch mà trở thành kẻ thù.
Muốn gần gũi với người yêu nhưng không thể.
Không biết sau khi hạ màn hai người bọn họ có thể giải quyết hiểu lầm?
"Phong Tình, cậu có biết dạo này Thanh Nhân đang làm gì không?".
Đột nhiên Du Thành Nghĩa hỏi.
Nghe nhắc đến người trong lòng, hắn mở mắt lườm kẻ bên cạnh: "Có chuyện gì xảy ra với anh ấy sao?".
Du Thành Nghĩa: "Anh ta không bị sao hết, nhưng anh ta đã đi vào tòa đánh mạt chược Ma Jong Ji.
Nghe nói là gặp Lão Qui".
"Cái gì?!".
Hắn liền bật ngồi thẳng dậy, sốt sắng.
Du Thành Nghĩa chấn an: "Lão Qui sẽ không khai cậu đang diễn kịch trong vai trò là tôi của kế hoạch đâu, Lang Tuấn Phi nói lão già kia đã cho anh ta xem ảnh của Phong Thành và bảo đó là cậu, nói rằng cậu đang sống trong thận phận Phong Thành và phục tùng dưới trướng của chủ tịch Du Thành Nghĩa, cho nên cậu đừng lo lắng".
Càng nghe trong lòng hắn bỗng run rẩy, một gã giang hồ lăn lộn trong thế giới ngầm nhiều năm như hắn chưa bao giờ biết sợ hãi bất kỳ một kẻ nào.
Nhưng hắn sợ Thanh Nhân sẽ phát hiện ra sự thật, hắn sợ nhìn thấy đôi mắt hoe đỏ đẫm lệ của anh.
Sợ nhìn thấy sự đau khổ tột cùng của anh.
Sợ anh sẽ ghét hắn hơn hiện tại.
Hắn không thể để điều đó xảy ra!
Hắn còn có nhiệm vụ quan trọng nhất trong cuộc đời được ân nhân đưa lệnh, trước khi hoàn thành nó hắn chỉ muốn được nhìn thấy anh cười chứ không phải những giọt nước mắt.
Dù đang ở trong thân phận ai đi chăng nữa, chỉ cần có cơ hội gần gũi anh thì hắn sẽ tiến đến.
Có một chuyện mà Thanh Nhân không nhận ra, Phong Tình luôn dõi theo anh dẫu ở bất cứ nơi nào.
Những gì anh làm, những công việc của anh thậm chí cả những nơi anh đi qua hắn đều biết.
Phong Tình biết anh chính là đại ca băng Chợ Đời, đã thu phục được Phi Bông.
Sau đó đánh bại đội trưởng Trương Như Phá của băng Đại Dương, rồi thâu tóm phân nữa băng đảng của Lão Ngư.
Cái đêm anh đi dạo dọc bờ sông ấy, hắn đã lái xe theo anh, giữ một khoảng cách hòa lẫn trong dòng đời để anh không phát giác.
Từ xa trông lại, hắn thấy có kẻ tiến đến bắt chuyện với anh.
Không giống như cái cách Thanh Nhân sẽ đề phòng kẻ lạ, anh lại nói chuyện với kẻ đó rất thoải mái, cười nói vui vẻ.
Điều này khiến hắn vô cùng khó chịu, vừa lo anh sẽ gặp chuyện nguy hiểm, vừa lo anh sẽ thay lòng đổi dạ.
Ghen.
Hắn cho người điều tra kẻ này, nhưng kết quả nhận lại chỉ là một người qua đường bình thường thích giao lưu nói chuyện chứ chẳng phải kẻ ôm âm mưu đi hại người.
Nhưng hắn không tin, nhìn thế nào cũng thấy kẻ này có vấn đề.
Cho đến hiện tại, chẳng thấy anh bị gì cả hắn cũng yên tâm nên bỏ qua chuyện anh đã gặp người đàn ông bí ẩn ấy.
Chỉ là...
Hắn sợ anh sẽ thay đổi.
Ánh nắng ngoài cửa sổ chót lọt vào khung hình nhỏ đặt trên bàn làm việc của chủ tịch hội Ngũ Hoa Xà.
Thanh Nhân khẽ cau mày cầm bức hình lên.
Trong hình là một người đàn ông vest đen tầm hàng ba, nụ cười hiền lành, ngũ quan hiền dịu đang ôm hai đứa trẻ cỡ mười tuổi vào lòng.
Bên trái là một đứa trẻ tóc đen, câu cổ ông ta mà nũng nịu.
Bên phải là đứa trẻ tóc vàng với gương mặt ngây thơ mà cười tươi.
Anh biết ba người này là ai.
Người đàn ông chính là Du Hữu Độ hồi trẻ, cậu bé tóc đen kia là con trai ruột của ông, Du Thành Nghĩa khi còn bé.
Đứa trẻ tóc vàng có gương mặt giống hệt hắn ta là Phong Tình.
Bức ảnh chụp trước tổng bộ hội Ngũ Hoa Xà mười bảy năm trước.
Anh nhẹ nhàng chạm vào Phong Tình trong ảnh, bỗng cười khổ: "Rất nhanh thôi chúng ta sẽ gặp lại".
Cạch.
Có người bước vào, Thanh Nhân nhanh chống đặt khung hình xuống.
"Anh đợi tôi lâu chứ?".
Người đến là Phong Tình.
Thanh Nhân sẵn sàng cho chiếc mặt nạ da người, nụ cười không ai nghĩ là giả dán trên môi: "Không, tôi rất kiên nhẫn".
"Thật vậy sao?".
Hắn nhếch mép tiến lên liền áp anh lên bệ cửa sổ, nắm lấy cằm anh: "Anh thay lòng thật sao?".
Thoáng chốc sự chán ghét xuất hiện, nhưng nhanh chống lấn xuống: "Tôi chỉ là muốn cùng cấp trên của mình ăn cơm nói chuyện công việc không được sao?".
Anh mò tay đến phần eo của hắn khẽ vuốt, Phong Tình bất ngờ bắt lấy tay anh: "Đây là công việc anh muốn sao?".
Rút tay lại: "Chúng ta ăn trưa trước đi".
Xe dừng lại trước nhà hàng theo phong cách hoa cổ, nơi này khi trước hắn từng dẫn anh đến.
Nhưng lúc đó mới vừa bán nhà xong rồi từ chức bán lại ngân hàng Long Á của Lam Khải cho hắn nên khi ngồi ăn cùng với hắn, anh chẳng hưởng thức được mùi vị ra sao.
Vì cơn tức đã lan trong miệng, ăn cũng no.
Hôm nay mọi thứ đã chuẩn bị, cho nên dù có tức giận cũng không phải no cục hỏa.
Phòng vip, vừa ngồi xuống ghế Thanh Nhân nói: "Trong lúc đợi người đem món ra chúng ta có thể từ từ nói chuyện".
Nhìn thấy Thanh Nhân nói chuyện nghiêm túc, hắn nhận ra cái công việc mà anh muốn nói không phải đùa giỡn.
Không biết anh lại muốn làm gì đây: "Anh nói xem".
Đặt chiếc huy hiệu đen bóng có biểu tượng Ngũ Hoa Xà lên bàn, nói: "Du tổng, cậu có thể nói lý do cậu cho tôi cái này không?".
"Chẳng phải khi đưa nó cho anh tôi đã nói rồi sao?".
"Tôi tưởng khi đó cậu nói đùa".
Anh mỉm cười thu hồi lại huy hiệu.
Từng món ăn được những nhân viên phục vụ nữ mặc sườn xám bưng ra.
Thanh Nhân chủ động gắp đồ ăn cho hắn, nói: "Du tổng, cậu bảo tôi trở thành người của Ngũ Hoa Xà, nhưng mấy tháng nay chẳng thấy có nhiệm vụ cho tôi.
Cậu xem có nhiệm vụ nào phù hợp với tôi không?".
"..........".
Phong Tình ăn rất tự nhiên, hắn chẳng hề đề phòng điều gì bởi đối phương vốn là người yêu của mình.
Nghe anh đột ngột hỏi, hắn khá bất ngờ.
Hắn biến anh trở thành người của tổ chức chỉ là cái cớ.
Bởi vì như vậy hắn mới có thể bảo vệ anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Muốn Anh Cười tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Muốn Anh Cười, truyện Tôi Muốn Anh Cười , đọc truyện Tôi Muốn Anh Cười full , Tôi Muốn Anh Cười full , Tôi Muốn Anh Cười chương mới