Hàn Chiêu Dạ ở đây cảm thấy chán quá nên anh đứng dậy đi ra ngoài, Diệp Viên Hy thấy thế cũng đi theo anh.
Phía bên trong Mạn Mạn cũng không muốn nói chuyện của mình cho bọn họ biết nên cô nàng lên tiếng đánh lảng sang chuyện khác.
"Đồ của tôi dính máu khó chịu quá nên tôi muốn đi tắm"
Hàn Mặc: "Vậy cô đi tắm đi"
Mạn Mạn:"..." Cái tên này đúng là chậm hiểu mà.
Chước Tư:"Ở đây không có đồ của phụ nữ"
"Vậy anh cho tôi mượn đồ đi"
"Đồ của tôi cô mặc vừa sau"
Nghe anh nói vậy thì cô cũng đảo mắt sang nhìn anh một cái rồi nhìn lại bản thân mình.
"Đúng là không vừa thật nhưng có còn đỡ hơn không.
Tôi chỉ mặt tạm đồ của anh để ngủ thôi.
Với lại sáng mai tôi phải nhờ anh đi mua giúp tôi một bộ đồ đàng hoàn để đến cửa hàng làm việc.
Xem như lần này tôi thiếu nợ anh sau này nếu có diệp tôi sẽ trả"
Nói xong rồi thì cô quay qua bên Hàn Mặc hỏi: "Phòng của tôi ở đâu"
"Kế bên cạnh phòng của Chước Tư"
"Nhà của anh sau lại ở có phòng của cậu ta, chẳng lẻ hai anh..."
"Cô bớt suy diễn lung tung đi, tại nhà tôi ở ngay đại lộ nên cũng là nơi để mấy anh em ghé nghĩ ngơi nên tôi chuẩn bị cho mỗi người một phòng chứ không riêng gì anh ta"
"Àk, nhưng mà phòng của anh ta ở đâu thì làm sau tôi biết chứ"
"Chước Tư cậu dẫn cô gái này lên phòng giúp tôi đi, dù gì cậu cũng cần lấy đồ cho người ta mà"
Lúc này Chước Tư nghĩ là mình điên rồi, tự nhiên khi không anh lại đi nghe lời và đáp ứng yêu cầu của cô gái này.
Đúng là tự rước phiền phức vào người mà.
Tuy nghĩ thì nghĩ vậy thôi nhưng anh vẫn bước đi.
Mạn Mạn thấy thế cũng nói bước theo nên bây giờ nơi đây chỉ còn mỗi bác sĩ và bệnh nhân Lưu Quang Khải.
Hàn Mặc lúc nãy vẫn ở phía dưới say xưa nhìn theo bóng lưng của anh bạn mình và Mạn Mạn,, trong đầu anh không khỏi thắc mắc.
Cái tên này trước giờ miễn dịch với gái mà sau bây giờ lại đột nhiên tốt bụng cho con nhà người ta mượn đồ vậy trời.
"Này"
Tiếng gọi của Lưu Quang Khải khéo Hàn Mặc về thực tại:
"Chuyện gì vậy"
"Người tôi cũng dính đầy máu nên có thể mượn quần áo của anh không"
"Không thành vấn đề"
"Tối hôm nay tôi ngủ ở đâu"
"Để xem nhà tôi có 6 phòng, phòng của lão đại thì chắc chắn anh không ngủ được, phòng của Tỉnh Lâm và Khải Hiên thì có rất nhiều giấy từ quan trọng.
Tên Chước Tư kia thì đời nào chịu ngủ chung với người khác, còn 1 phòng dành cho khách thì đã có cô gái lúc nãy ngủ rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma, truyện Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma , đọc truyện Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma full , Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma full , Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma chương mới