Anh bây giờ ngoại trừ có thể mở mắt ra, tình trạng thân thể không có gì khác biệt so với khi anh còn hôn mê.
Cô vẫn chăm sóc cho anh như trước đây.
Vẫn là lưu trình đánh răng, rửa mặt, thoa kem dưỡng cho anh, trước đây cô đã làm qua rất nhiều lần, nhưng đó cũng là lúc anh chưa tỉnh lại.
Bây giờ anh tỉnh lại rồi, cô cầm nước muối sinh lí, ngồi trước giường bệnh không biết phải niết khuôn mặt anh như thế nào để làm cho anh mở miệng ra..
Có thể là do ánh mắt của anh quá trấn tĩnh, còn có một loại khí thế nói không ra lời mà cô luôn cảm thấy, đầu óc anh có lẽ là không có vấn đề gì.
Anh hiện giờ chỉ là không thể động đậy, cũng không thể nói mà thôi.
Anh vẫn là Lục Hạo Thiên trước đây.
Cô có chút không xuống tay được.
Anh cũng không biết lưu trình chăm sóc người thực vật như thế nào, anh nhìn cô cầm một cái chai, vẻ mặt muốn nói lại thôi mà nhìn anh.
Anh không nghe được tiếng lòng của con người, tự nhiên cũng không biết cô đến cùng muốn nói cái gì, muốn làm cái gì.
Thế gian vạn vật, cũng không phải tất cả đồ vật đều có thể nói chuyện.
Ít nhất trong căn phòng này, trước mắt anh phát hiện chỉ có chiếc nhẫn trên tay anh và tay cô là có thể phát ra âm thanh mà thôi.
Hàn Băng Nhi hơi xấu hổ.
Nhưng cô kịp thời nghĩ đến, anh bây giờ không nói chuyện được, cô không thể cứ vì chuyện này mà lãng phí thời gian.
Càng huống hồ, cô nhớ đến chị gái lễ tân đã nói qua một câu, chỉ cần tôi không xấu hổ, như vậy xấu hổ chính là người khác!
Cô hít sâu một hơi, rốt cuộc có đủ dũng khí.
Cô thò tay ra, nhẹ nhàng niết cằm anh.
Ánh mắt anh nháy mắt mờ mịt: "?"
Anh không có cách nào khống chế được thân thể mình, miệng anh dưới một loạt động tác như nước chảy mây trôi của cô, bị bắt mở ra.
Cô nghĩ vẫn nên giải thích một chút, cô nhẹ giọng: "Đánh răng cho anh."
Cô dùng nước muối sinh lí cẩn thận tẩy rửa răng cho anh.
Anh bắt đầu hối hận, nếu như anh biết cô muốn làm gì, vừa nãy anh nên giả vờ ngủ tiếp, như vậy cũng không đến mức phải xấu hổ.
Hai chiếc nhẫn bạc không dễ dàng gì mới gặp được nhau, tự nhiễn sẽ tìm hết thảy cơ hội mà quấn quýt nhau.
Trong lúc hai âm thanh kia vang lên, anh cuối cùng cam chịu số phận, thậm chí bắt đầu sinh ra hứng thú đối với cuộc đối thoại nhàm chán của đôi nhẫn bạc.
Thật ra cũng không thật sự có hứng thú, mà là dời đi lực chú ý của chính mình.
"Vợ ơi, em ở bên ngoài thật sự là không có con chó khác sao?".
Truyện BJYX
"Đồ quỷ, chó cùng với chúng ta giống loài bất đồng, anh chưa nghe qua sao, giống loài bất đồng không thể yêu đương!"
"Vợ ơi, hôm nay tiểu Băng Nhi vui vẻ không, anh làm sao lại cảm thấy cô ấy rất ít nói, không phải trước đây cô ấy nói rất nhiều sao?"
"Ô ô ô! Anh không nói em cũng quên mất! Hôm nay Băng Nhi bị đánh!"
"Cái gì? Bị đánh sao, ai đánh tiểu Băng Nhi?"
Nhẫn nữ đột nhiên suy sụp khóc lớn: "Em quên rồi, anh biết mà, trí nhớ của em không tốt, chuyện trước đây em đều không nhớ rõ! Em chỉ nhớ, Đậu Đậu hỏi Băng Nhi, có phải bị người ta đánh không mà mặt đều sưng như vậy..
Ô ô ô em thật vô dụng! Hôm nay Băng Nhi khẳng định bị ức hiếp rồi!"
Nhẫn nam vội vàng lên tiếng an ủi: "Đừng khóc đừng khóc, đều trách anh, anh vô dụng, là lỗi của anh!"
Nhẫn nữ: "Mới không phải do anh, là chủ nhân của anh vô dụng, không phải anh vô dụng.
Hắn ta còn không tỉnh lại, Băng Nhi đều bị người ta ức hiếp đến chết!"
Nhẫn nam: "..
Chủ nhân của anh cũng rất đáng thương a, hắn muốn động cũng không thể động."
Nhẫn nữ: "Hừ, chủ nhân của anh đúng là không được.."
Nhẫn nam: "Không được nói đàn ông không được!"
Đây là vấn đề rất nghiêm túc, không được tùy tiện nói bậy.
Lục Hạo Thiên: "..."
Anh rốt cuộc nhìn về phía cô, nỗ lực mà tìm dấu vết bị người ta đánh trên khuôn mặt trắng nõn của cô.
Không có kết quả.
Trong năm năm này, anh xuyên nhanh qua rất nhiều thế giới, cũng gặp qua không ít người, cô được tính là rất xinh đẹp.
Làn da cô rất trắng, ánh đèn trên tủ đầu giường chiếu vào, dường như trong suốt.
Bị người ta đánh sao?
Anh không xác định, nhưng có một điểm, người sẽ nói dối, lòng người cũng sẽ nói dối, nhưng đồ vật không biết nói dối.
Nhẫn nữ chắc chắn cũng không nói dối, cô thật sự có thể bị người ta đánh, sẽ là ai?
Nếu như anh có thể nói chuyện, nhất định sẽ hỏi cô, hoặc bằng cách khác biết được cô đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ, chuyện gì anh cũng không hỏi được.
Anh chỉ có thể âm thầm nhớ lại chuyện này, đợi tình trạng của mình tốt hơn chút lại hỏi thăm rõ ràng hơn.
Cô đánh răng cho anh, lại dùng khăn lông ấm lau mặt cho anh, cô đưa tay lấy sữa rửa mặt dành cho nam trên tủ đầu giường.
Anh muốn ngăn cản, cũng là lòng có dư mà lực không đủ.
Cô lấy một chút sữa rửa mặt ra tay, sau khi chà sát ra bọt, lại đối diện với đôi mắt anh, cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều: "..
Tốt nhất vẫn là dùng sữa rửa mặt tẩy rửa mặt một chút, yên tâm, bọt sẽ không vào trong mắt."
Ban đầu cô cũng không nghĩ đến mua sữa rửa mặt, lúc đi vào tiệm mua kem dưỡng cho nam, nhân viên cửa hàng đem công hiệu của sữa rửa mặt và kem dưỡng thổi phồng đến tận trời xanh.
Cô không phải là không thể chống cự lại Amway, chỉ là ma xui quỷ khiến vẫn đem sữa rửa mặt mua về.
Anh lại có thể nói cái gì đây, bây giờ anh toàn thân bất động, chỉ có thể tùy cô làm gì thì làm.
Anh nhắm mắt lại, cảm nhận được một bàn tay đang xoa nắn mặt anh.
Nếu thân thể anh bây giờ khỏe mạnh bình thường, anh nhất định sẽ toàn thân cứng đờ, chỉ đáng tiếc..
Cô rửa mặt cho anh nhiều lần như vậy, tay nghề rất thành thạo.
Trên mặt anh ngoại trừ một vòng quanh mắt ra còn lại đều là bọt của sữa rửa mặt, sau khi cô rửa sạch cho anh, trên mặt anh tản mát ra một cổ hương vị bạc hà nhàn nhạt.
"Bây giờ thoa kem dưỡng cho anh."
Câu nói này làm cho hai người nhớ lại một màn kia.
Anh vừa mới tỉnh, người đầu tiên nhìn thấy là cô, lúc đó cô cũng đang thoa kem dưỡng ẩm cho anh.
Lúc nãy sau khi rửa mặt xong, giữa tay của cô và mặt anh còn có bọt, lúc này tay của cô hoàn toàn chạm vào mặt anh.
Anh có thể cảm giác được tay của cô đang "làm loạn" trên mặt mình.
Kể từ khi anh có nhận thức, ngoại trừ mẹ anh ra, hình như không có người phụ nữ thứ hai thân cận với anh như vậy.
Trong năm năm qua, mặc dù anh đã trải qua rất nhiều thế giới, nhưng trong mỗi thế giới, anh cũng không cùng với người phụ nữ nào thân cận như vậy, càng đừng nói là phát sinh cảm tình.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi, truyện Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi , đọc truyện Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi full , Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi full , Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi chương mới