Bất luận anh làm gì, đều là vì tốt cho cô.
Thấy anh nói ra những lời này, trong lòng Tô Vũ Đồng không vui vẻ gì.
Trước kia, cho dù ở nhà họ Tô hay ở trên trường cô đều sống dưới sự giám sát, sau này vào bệnh viện tâm thần càng bị giám sát không chút tự do, bây giờ Mộ Diệc Thần lại muốn giám sát cô, trong lòng cô cực kỳ ghét cảm giác này.
Khó chịu tột cùng!
Vì sao anh muốn lôi góc tối nhất trong cuộc đời cô lên chứ!
-Tôi không đi nữa!
Trong lòng cô khó chịu, liền văng tay Mộ Diệc Thần ra, quay người định trở về.
Mộ Diệc Thần không biết cô lại có rắc rối gì, lên trước kéo lại tay cô:
-Lẽ nào cô muốn để ông nội ở viện điều dưỡng cả đời à!
Người phụ nữ này không biết đang vòng vo cái gì!
Anh một lòng một dạ đối với cô, sao cô lại không nhận lấy tình cảm chứ!
Tô Vũ Đồng nghe thấy Mộ Diệc Thần nhắc đến ông nội, cơ thể hơi cứng lại.
Đúng vậy!
Lẽ nào vì sự bướng bỉnh của bản thân, lại để ông nội mãi không thể về nhà ư?
Tô Vũ Đồng mày quá ích kỷ rồi không!
Mày quên tại sao ông nội lại thành ra như vậy rồi à?
Mày đang vòng vo cái gì, mày căn bản chính là người vợ hợp đồng của anh ta, anh ta giám sát mày thì làm sao?
Từ thời khắc mày vì con trai mà tiếp cận anh ta, mày đâu còn nhân quyền gì nữa.
Những điều này không phải mày đã sớm biết rồi à?
Tức giận, mày có tư cách gì mà tức giận.
Chuyện quá đáng hơn thế này anh ta còn làm rồi, bây giờ mày tức giận có phải quá nực cười rồi không?
Tô Vũ Đồng mà nhìn cho rõ sự thật đi!
Đừng có hy vọng gì ở Mộ Diệc Thần, trước mặt anh ta mày chẳng qua chỉ tồn tại như là một thú cưng mà thôi!
Mộ Diệc Thần không biết cô đang nghĩ gì, liền kéo thẳng cô vào trong xe, nói với Tiểu Vương một chữ duy nhất:
-Đi!
Hôm nay bất luận thế nào anh cũng phải giúp cô lấy lại nhà, để cả nhà bọn người đáng ghét kia trở thành lũ lang thang!
Tiểu Vương nhận được lệnh, lập tức khởi động xe.
Đoàn xe xếp thành một hàng, hùng hổ chạy về phía biệt thự nhà họ Tô.
Người giữ cổng, thấy xe của Mộ Diệc Thần lại đến, vội vã tự giác mở cổng.
Tô Vũ Nồng nghe thấy bên ngoài có tiếng xe ô tô, lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Mộ Diệc Thần và Tô Vũ Đồng đến, sắc mặt lập tức liền không ổn, quay người đi tìm Lâm Yên Nhiên và Tô Thành Kiệt.
Cô ta không biết bọn họ đến làm gì, nếu chỉ có một mình Tô Vũ Đòng còn có thể đối phó được, nhưng thêm cả Mộ Diệc Thần thì cả trăm người như cô ta cũng không phải đối thủ.
Tô Vũ Nồng đến phòng bố mẹ, thấy chỉ có một mình Lâm Yên Nhiên ở đó, vội vã nói với bà ta:
-Mẹ, Tô Vũ Đồng và Mộ Diệc Thần đến rồi.
Lâm Yên Nhiên nửa tháng gần đây luôn mất ngủ, tinh thần không tốt, quầng mắt thâm đen làn người ta giật mình, nghe thấy tên Tô Vũ Đồng và Mộ Diệc Thần, trong lòng vừa hận vừa căng thẳng:
-Con mau đến phòng sách tìm bố con, mẹ uống thuốc rồi xuống.
Bà ta không thể để Tô Vũ Đồng trông thấy bộ dạng tiều tụy này của bà ta, phải sửa soạn lại chút.
-Vâng!
Tô Vũ Nồng đáp một tiếng, liền đi về phía phòng sách:
-Bố, Tô Vũ Đồng và Mộ Diệc Thần đến rồi!
Tô Thành Kiệt không dễ gì luyện chữ đến được mức trong lòng thanh tịnh, lại bị câu nói của Tô Vũ Nồng làm trở lại trạng thái ban đầu, lòng căng thẳng, ông nói với Tô Vũ Nồng:
-Theo bố đi xem thử.
Mộ Diệc Thần không có việc gì thì sẽ không tìm đến, lần này lại là vì cái gì nữa đây?
Tô Vũ Nồng gật đầu, theo Tô Thành Kiệt ra khỏi phòng sách, bọn họ vừa vào phòng khách, liền thấy Mộ Diệc Thần kéo Tô Vũ Đồng ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ nhà.
Tô Thành Kiệt thấy dáng vẻ chủ nhà của bọn họ, nói trong lòng không chút ý kiến, thì là giả.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em, truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em , đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em chương mới