Tiểu Vy cũng thật là, người ta đường đường là CEO của Đại Phong, sao cô ấy có thể để anh chăm sóc cô chứ?
Cố Triều Tịch cười nhạt, giọng điệu thân thiện dễ gần:
-Chúng ta là bạn bè, quan tâm lẫn nhau là điều rất bình thường, cái này sao là làm phiền được? Còn về Tiểu Vy, khi cô hôn mê điện thoại cứ reo, tôi đã bảo cô ấy về Tô Thị trước rồi.
Tiến độ của công trình rất nhanh, công việc gần đây bên các cô khá nhiều, cô ấy ở lại cũng không có tác dụng gì, chi bằng quay về giúp thư ký Đường, để giảm bớt áp lực cho cô.
Tô Vũ Đồng nghe xong lời anh nói, mỉm cười:
-Chúng tôi có bận nữa cũng không thể bằng sếp Cố anh được, hiện giờ tôi đã không sao rồi, anh mau về đi, nếu làm lỡ công việc của anh, tôi áy náy lắm.
Anh quản lý một tập đoàn lớn vậy, chuyện mỗi ngày cần làm nhiều hơn cô nhiều.
Tuy anh nói rất rõ rành chỉ coi mìn là bạn, nhưng cô vẫn cảm thấy bản thân được anh chăm sóc không thoải mái.
Cố Triều Tịch cười nhẹ, đôi mắt đào hoa sáng lên:
-Trợ lý của tôi khá nhiều, tôi chỉ cần dạn dò một tiếng, bọn họ có thể làm rất tốt, cô không cần lo lắng làm lỡ điều gì của tôi.
Hiện giờ anh chỉ muốn chăm sóc cô thật tốt.
Tô Vũ Đồng thấy anh không có ý muốn đi, cảm thấy hơi đau đầu, vậy nên nói với anh:
-Sếp Cố, đột nhiên tôi nhớ ra tôi còn chuyện quan trọng phải làm, phiền anh giúp tôi đi hỏi thử bác sĩ, tôi có thể đi chưa?
Tấm lòng của anh cô cảm ơn, nhưng cô thực sự không thể nhận sự chăm sóc của anh.
Mà hiện giờ cô thực sự đỡ nhiều rồi, phải mau về nhà, không thể để mẹ chống và Niên Niên lo lắng.
Thấy cô vội vã như vậy, Cố Triều Tịch tin lời cô nói:
-Vậy tôi giúp cô đi hỏi thử, nếu có thể đi thì đi, không thể đi thì cô ngoan ngoãn ở lại, chuyện quan trọng của cô có thể giao cho tôi đi làm.
-Ừm ừm.
Tô Vũ Đồng hiểu cơ thể mình, chỉ cần tỉnh lại sẽ không sao, cho nên mới đồng ý với Cố Triều Tịch.
Cố Triều Tịch thấy cô đồng ý, lúc này mới rời khỏi phòng bệnh, đi được một lúc anh quay lại, trên tay còn xách một hộp quà xinh xinh.
-Sếp Cố, bác sĩ nói thế nào?
Tô Vũ Đồng vội hỏi.
Cố Triều Tịch cười rạng rỡ, đưa hộp quà cho cô:
-Bác sĩ nói cô có thể đi rồi, nhưng sau này nhất định phải ăn ngủ đúng giờ, không được làm việc quá mệt.
Trong đây có sô cô la, đủ để cô ăn nửa năm, sau này mỗi ngày đặt hai viên trong túi, về sau đừng để tôi nghe thấy tin cô bị tụt huyết áp nữa.
Xã hội bây giờ, đâu còn có người vì tụt huyết áp mà ngất xỉu chứ?
Thằng nhóc Mộ Diệc Thần, rốt cuộc anh chăm sóc cô kiểu gì vậy?
Sự quan tâm đột xuất của Cố Triều Tịch khiến Tô Vũ Đồng có chút khó tiếp nhận, nhưng vẫn lịch sự nói:
-Cảm ơn sếp Cố.
Cố Triều Tịch thấy cô xa cách như vậy, nhìn cô chằm chằm:
-Vũ Đồng, cô có thể không gọi tôi là sếp Cố được không?
Tô Vũ Đồng cười nhạt:
-Gọi quen rồi.
Đột nhiên thay đổi sẽ rất kỳ cục.
-Được thôi.
Cố Triều Tịch cũng không muốn miễn cưỡng cô.
Đối với những thứ mình thích, anh rất kiên nhẫn.
Anh có lòng tin cô nhất định sẽ phát hiện ra mặt tốt của anh, sau đó cam tâm tình nguyện thay đổi cách xưng hô gọi mình là A Tịch.
Tô Vũ Đồng xuất viện Cố Triều Tịch kiên quyết muốn tiễn cô, Tô Vũ Đồng cuối cùng vẫn từ chối.
Cố Triều Tịch không phải loại người sẽ ép buộc người khác, anh không muốn làm Tô Vũ Đồng chán ghét, cho nên cũng không tiếp tức khăng khăng nữa.
Tô Vũ Đồng về đến nhà, vú Tôn lập tức bưng canh dưỡng sinh đến.
Cô biết đây là tấm lòng của mẹ chồng, cho nên uống hết sạch.
Uống xong, cô liền lên tầng.
Niên Niên đi bộ về, vừa vào cửa đã thấy Tô Vũ Đồng đi lên thang máy, vui vẻ chạy tới.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em, truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em , đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em chương mới