Cô nhớ ra người mình hằng ngày vẽ là ai, nhớ ra chiếc vòng vỏ sò kia, nhớ ra quyển nhật ký đó, cô còn nhớ Châu Lệ Đồng giả mạo cô, hết lần này đến lần khác làm tổn thương cô!
Trần Nghiên Nghiên nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn cô, thấy cô trừng mắt giận dữ đầu đầy mồ hôi, lo lắng lập tức xuống giường, đi đến trước mặt cô hỏi:
-Vũ Đồng, đầu cậu lại đau à?
Bệnh tình của cô đã ổn định, lẽ nào tối qua lại tái phát?
Tô Vũ Đồng quay đầu nhìn cô, kiên định lạ thường nói:
-Nghiên Nghiên, mình phải về tìm Mộ Diệc Thần!
Cô không thể để mặc Châu Lệ Đồng tiếp tục lừa anh, không thể để mặc Châu Lệ Đồng mạo danh mình, nghiễm nhiên hưởng thụ tất cả mọi thứ vốn không thuộc về cô ta!
Mộ Diệc Thần?
Đây là lần đâu tiên hơn một năm nay Trần Nghiên Nghiên nghe thấy Tô Vũ Đồng nhắc đến anh.
Cô biết ký ức bị mất của cô đã quay trở lại, liền nói:
-Được, sáng mai mình sẽ đặt vé máy bay, ngày kia chúng ta quay về.
Cô muốn về nhất định có lý do của cô ấy, làm bạn thân của cô ấy, cô sẽ không ngăn cản.
Trước đây cô không nhắc đến Mộ Diệc Thần là vì Tô Vũ Đồng đã quên anh ta rồi, cô không muốn cho cô ấy thêm gánh nặng suy nghĩ, nhưng bây giờ không thể không đối mặt, đây chính là số mệnh, số mệnh của Vũ Đồng.
Giang Thành được bọc trong lớp bạc, mặt đất một màu trắng tuyết.
Tô Vũ Đồng và Trần Nghiên Nghiên xuống máy bay, liền thấy Thôi Chân Hy đến đón bọn họ, đã lâu không gặp cô càng ngày càng có phong thái cú ngôi sao rồi, ba người không nói với nhau một lời liền thân thiết mà nồng nhiệt ôm lấy nhau.
Sau một hồi nồng thắm, Thôi Chân Hy vỗ lưng bọn họ, cười tươi như hoa:
-Vú Trương chuẩn bị lẩu và rất nhiều rất nhiều thịt nữa, đi, chúng ta về nhà.
Một năm rồi, tuy cô qua lại giữa cái phim trường, vô cùng bận rộn, nhưng trong lòng mỗi ngày đều nhớ bọn họ.
Vốn còn định sau khi quay xong bộ phim này, sẽ đến nước M tìm các cô, không ngờ các cô lại quay về, trong lòng cô rất vui sướng.
Mùa đông này, vì có các cô trở lại, không còn thiếu sức sống nữa.
-Ừm.
Tô Vũ Đồng và Trần Nghiên Nghiên mỉm cười gật đầu, ba người tay dắt tay rời khỏi sân bay.
Cuối tháng chạp gió tuyết đầy trời, nước nhỏ thành băng, bởi vì có Trần Nghiên Nghiên và Thôi Chân Hy, trái tim Tô Vũ Đồng lúc này thấy ấm áp.
Chiếc xe chạy vào biệt thự nhà họ Tô, Tô Vũ Đồng thấy vú Trương và tất cả người làm đang ở trong sân bận rộn quét tuyết.
Quét tuyết thường là chuyện làm vào buổi sáng, mà bọn họ lại làm vào buổi chiều, điều này nói lên mọi người đều hy vọng khi cô trở về, nhìn thấy sân vườn sạch sẽ, thật là có lòng.
Vú Trương thấy Tô Vũ Đồng xuống xe vô cùng kích động, vội vã cùng người giúp việc phụ trách dọn vệ sinh cùng giúp cô mang hành lý.
Chỉnh đốn chút việc, ba chị em quây quần ăn lẩu.
Khí nóng nghi ngút, hương thơm nồng nàn ngào ngạt.
Tô Vũ Đồng luôn thích ăn thịt, cho nên Chân Hy cho cô một phát hai đĩa lớn.
Nghiên Nghiên lo cho dạ dày của Vũ Đồng, liền đổi đĩa ớt của cô thành đĩa tương, rượu cũng không để cô uống rượu mạnh.
Thấy hai người bọn họ vì mình mà bận bịu, khóe mắt Tô Vũ Đồng hơi ướt, rất cảm động nói một câu:
-Mình yêu các cậu.
Nghiên Nghiên và Chân Hy nghe thấy, cười đáp:
-Chúng mình cũng yêu cậu.
Ba người nhìn nhau, cười.
-Ba người các em, thật không biết ý, lại không đợi anh đến đã ăn rồi.
Cố Triều Tịch mặc chiếc áo khoác nỉ màu nâu, bước trên tuyết đến, khuôn mặt anh tuấn cuốn hút mang theo nụ cười nhẹ, trên tay còn xách hai chai rượu vang.
Thấy anh tới, Tô Vũ Đồng mỉm cười:
-A Tịch, muộn như vậy rồi, em tưởng anh không đến chứ.
Nói rồi đứng dậy đi lại nhẹ nhàng dùng tay giúp anh phủi tuyết trên người.
Ngày đông ngắn, 6 giờ trời đã tối, bây giờ hơn 8 giờ, cô cảm thấy trời đã tối rất lâu rất lâu rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em, truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em , đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em chương mới