Nhìn thấy anh như vậy, Chu Lệ Đồng vội vàng nói: “Diệc Thần, em xin anh hãy nghĩ đến Niệm Niệm, nghĩ đến bác gái, nghĩ đến đứa bé trong bụng em, xin anh đừng quay trở lại trạng thái như lúc trước nữa, nếu như anh ngã xuống rồi, mọi người phải làm sao đây?”
Tô Vũ Đồng, cô đừng hòng quay trở lại là chính mình trước kia nữa, tôi sẽ không để Cas và cô nhận ra nhau đâu.
Khó khăn lắm tôi mới có thể khiến anh ấy đồng ý lấy tôi, cô đừng mơ sẽ cướp anh ấy đi khỏi tôi một lần nữa.
Anh ấy chỉ thuộc về một mình tôi, lúc trước như vậy, bây giờ như vậy, sau này cũng sẽ như vậy!
Mộ Diệc Thần nghe thấy lời Chu Lệ Đồng nói, liền đáp một câu: “Anh biết rồi, em đừng kích động cẩn thận ảnh hưởng đến đứa nhỏ, để anh đưa em về nghỉ ngơi.
”
Triệu San Ni không phải Vũ Đồng, cô ta là người gốc Hoa đến từ El Salvador.
Là do anh suy nghĩ quá nhiều rồi.
Vũ Đồng của anh đã chết rồi, cô được chôn cất ngay tại nghĩa trang An Hòa, mà anh vừa mới đến thăm cô tuần trước mà thôi.
Chu Lệ Đồng nghe thấy lời của anh, lập tức nở nụ cười, để anh dìu mình đi vào trong biệt thự kiểu sân vườn.
Sở cảnh sát Giang Thành.
Bởi vì Tô Vũ Đồng không biết bản thân mình rốt cuộc đã phạm phải luật gì, cho nên khi cảnh sát thẩm vấn, cô tức đến nỗi không muốn trả lời, cho nên cô bị giam tận hai ngày.
Cố Triều Tịch không tiện trực tiếp ra mặt giúp cô nên chỉ có thể âm thầm lo lắng, vì để nhanh chóng đưa cô ra ngoài, anh ta đã cho người thông báo với bố mẹ Triệu San Ni.
Bố mẹ Triệu San Ni nhận được tin tức, biết con gái của mình đang ở Giang Thành của Hoa Hạ bị cảnh sát địa phương điều tra, lo lắng không thể ngồi yên được, lập tức đặt vé máy bay, ngày hôm sau lập tức đặt vé máy bay bay đến Giang Thành.
Vừa đến Giang Thành, bọn họ xách theo hành lý đi thẳng tới đồn cảnh sát.
Sau khi giải thích ý định mình đến với cảnh sát, bọn họ liền trình biên lai và hồ sơ bệnh án mà bệnh viện đã kiểm tra cho Triệu San Ni, chứng minh rằng Triệu San Ni mắc chứng bệnh mất trí và chứng hoang tưởng.
Sau khi bàn giao hết những thứ này, bố của Triệu San Ni nhìn cảnh sát rồi nói: “Anh cảnh sát, bây giờ tôi đã chứng minh được rằng con gái của tôi có bệnh về mặt tâm thần, có phải có thể đưa con bé về rồi không?”
Trước khi đến đây ông ấy đã tìm hiểu sơ qua về luật pháp Hoa Hạ, người có bệnh về mặt tâm thần, chỉ cần không phạm phải sai lầm lớn thì sẽ không bị truy cứu trách nhiệm pháp luật.
Cảnh sát nghe thấy câu hỏi của ông ấy, đáp lại: “Ông Triệu, ông đừng lo lắng, bây giờ tôi sẽ đi xin chỉ thị của cấp trên.
”
Bởi vì Triệu San Ni là do người của Tổng giám đốc Mộ đưa tới, cho nên anh ta không dám tự đưa ra quyết định, phải đi hỏi ý kiến cảnh sát trưởng trước rồi mới trả lời bọn họ được.
Bố của Triệu San Ni nghe thấy anh ta nói như vậy, lập tức gật gật đầu.
Bây giờ con gái của mình gặp phải rắc rối, ngoài việc chờ đợi ông ấy còn có thể làm gì khác được chứ.
Chỉ mong sao cảnh sát có thể sớm thả con bé ra ngoài mà thôi.
Cảnh sát đi đến văn phòng của cảnh sát trưởng, lập tức đưa cho cảnh sát trưởng xem các tài liệu tương ứng do cha mẹ của Triệu San Ni cung cấp.
Cảnh sát trưởng lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Dương để giải thích rõ tình hình.
Tiểu Dương nghe xong lời ông ta nói, lập tức báo cáo cho Mộ Diệc Thần: “Tổng giám đốc Mộ, bố mẹ của Triệu San Ni từ El Salvador đến rồi, bọn họ còn đem đến bệnh lý và báo cáo kiểm tra của Triệu San Ni, sau khi xảy ra vụ tai nạn xe Triệu San Ni đã bị mất trí nhớ, lại thêm bệnh hoang tưởng, tinh thần của cô ấy không được bình thường cho lắm.
”
Mộ Diệc Thần nghe thấy Tiểu Dương nói Triệu San Ni không những bị bệnh mất trí mà thêm cả chứng hoang tưởng, đôi mắt màu nâu lập tức trở nên tối sầm, nói: “Đến đồn cảnh sát với tôi một chuyến!”
Triệu San Ni là điểm mấu chốt của vụ bắt cóc, anh không muốn dễ dàng từ bỏ đầu mối là cô ta, nhất định phải đích thân đi xem thử phần bệnh lý và báo cáo kiểm tra kia.
“Vâng ạ!”
Tiểu Dương đáp lại một tiếng, lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Vương để chuẩn bị xe.
Mộ Diệc Thần vừa mới lên xe rời khỏi Hoa Thành, Chu Lệ Đồng liền đến tìm anh, thấy xe của anh đã đi rồi, lập tức bảo tài xế của mình quay đầu xe đuổi theo.
Mộ Diệc Thần vừa đến đồn cảnh sát, trực tiếp đi gặp cảnh sát trưởng, nhờ ông ta sắp xếp cho anh gặp bố mẹ của Triệu San Ni.
Đối với yêu cầu của Mộ Diệc Thần, cảnh sát trưởng không dám lơ là nửa phần, lập tức thực hiện những gì anh cần.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em, truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em , đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em full , Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em chương mới