Thịnh Thiên Vĩ rướn người nhìn vào màn hình điện thoại của Trương Tú ANH.
Dãy số của anh hiện ra, cô thậm chí còn chẳng lưu lại tên và số của anh.
Thịnh Thiên Vĩ không biết mình nên vui hay nên buồn.
“Cô không lưu số của tôi?” “Sao tôi phải lưu số của anh” - Tới nước này Trương Tú Anh cũng chẳng thèm giả ngốc nữa, đằng nào thì nếu đuổi thì anh ta cũng đuổi rồi,cô đâu cần phải giả vờ giả vịt trước mặt anh ta.
“Vậy sao cô lại không lưu số của tôi?” - Thịnh Thiên Vĩ hỏi ngược.
“Tôi không thích.
Được chưa?” “Thái độ của cô với ân nhân như vậy sao? Cô định nuốt lời không trả ơn tôi đúng không?”.
Thịnh Thiên Vĩ bực bội.
“Anh nói, khi nào cần anh sẽ gọi, vậy tôi việc gì phải lưu số của anh.
Anh lưu là đủ” Trương Tú Anh cũng không vừa.
“Cô được lắm!” - Thịnh Thiên Vĩ không những không tức giận, anh ta nở nụ cười tươi như hoa nói với cô.
“Thịnh Tổng tôi về được chưa?” “Được cô về đi!” Trương Tú Anh lúi húi cất điện thoại vào túi xách.
Thịnh Thiên Vĩ đứng dậy đi lướt qua cô, anh Cố tình ghé sát vào tai cô thì thầm.
“Chào mừng cô tới BIS, cẩn thận chó cắn đấy.” - Nói xong anh ta ưỡn thẳng lưng trở về gương mặt lạnh như băng đi ra khỏi phòng.
Trương Tú ANh đứng như trời trồng, mọi hảo cảm lúc trước về anh ta như mầm cây vừa nhen nhóm nhú lên đã bị giẫm cho nát bét.
Trương Tú Anh bước ra khỏi phòng phỏng vấn, Lisa đưa có một tờ hướng dẫn hẹn cô ngày mai có thể tới phòng nhân sự báo danh và bắt đầu làm việc.
Ngoài sự đáng ghét của tên Thịnh Thiên Vĩ kia ra thì ở công ty này rất ổn, nhân sự chuyên nghiệp, ngay như cô Lisa này, đường đường là trợ lý đặc biệt kiêm thư ký trưởng mà rất nhã nhặn. .
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!