Trương Tú Anh khoanh tay nheo mắt nhìn về phía họ.
Hình ảnh nhìn có vẻ rất gây chú ý đối với người xung quanh.
Ba cô tiểu thư cao cao tại thượng lúc này quăng sạch hình tượng thục nữ như ba con cào cào cào cùng xông lên.
“Đánh chết cô ta” Cả ba đồng thanh xông tới, khung cảnh hết sức hỗn loạn.
Người bán hàng run cầm cập đi tìm quản lý.
Khi quản lý chạy tới nơi, chỉ thấy 3 khách VIP của họ đầu tóc bù xù kẻ nằm người ngồi trên sàn nhà trông rất nhếch nhác.
Còn cô gái kia không hề mất một cộng tóc.
Khi xông vào đánh Tú Anh họ không biết, trong lúc họ đi bar nhảy nhót thì Tú Anh miệt mài trên giảng đường đại học, khi họ còn đang mải mê mua sắm, cho lựa bộ sưu tập này, đôi giày kia thì Tú Anh để không biết bao nhiêu mồ hôi và cả máu nơi võ đường.
Khi họ còn đang vi vu với những bữa tiệc xa hoa, những chuyến du lịch sang chảnh thì Tú Anh đang tất bật trong các công ty hàng đầu thế giới, từ vị trí thấp nhất đi lên.
Tú Anh khẽ nhếch mép khinh bỉ nhìn ba người bọn họ.
Cô quay sang nói với người nhân viên bán hàng “gói chiếc váy này lại cho tôi”.
Nhân viên bán hàng biết cô gái này cũng không dễ đối phó liền lập cập đi tính tiền.
Tú Anh mở ví vốn dĩ định lấy thẻ mà tối qua Hàn Thu Nguyệt đưa cho cô để thanh toán đó là một chiếc thẻ bạc bình thường.
Tất nhiên số dư trong tài khoản cũng thoải mái mua mấy chiếc váy như thế này.
ngừ một chút cô mở ngăn trong của ví lấy ra chiếc thẻ đen, đưa cho nhân viên thu ngân trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.
“Hừ! đừng dọa người, thẻ đó chắc gì đã thanh toán được” Hàn Giang Ngọc vừa chật vật đứng dậy vừa lẩm bẩm.
Người thu ngân run run cầm chiếc thẻ đưa vào máy quẹt, cô không nghĩ một cô gái ăn mặc bình thường như này lại sở hữu tấm thẻ đen không giới hạn như vậy.
Tiếng loạch xoạch của hóa đơn in ra, khiến Hàn Giang Ngọc, Lâm Hinh Dư, Tiêu Tiếu Tiếu suýt nữa rớt hàm vì ghen tị.
Cỡ như các cô ta cũng chưa bao giờ được cầm chiếc thẻ quyền lực ấy.
Phải là người siêu giàu mới có thể được sở hữu chiếc thẻ đó.
“Chắc là lừa lão già nào đó lên giường, có gì hay ho mà ở đấy vênh váo cho ai xem!” - Lâm Hinh Dự bực bội, cô ta không thể chấp nhận được điều này, nhất định phải nói với Trường Tú Linh chuyện tấm thẻ.
Trương Tú Anh không nhìn bọn họ lấy nửa cái, cô nhận lại thẻ xách túi đi ra khỏi cửa hàng.
Cả một màn náo động được thu vào trong mắt của Thịnh Thanh Viễn, anh ta nheo mắt nhìn theo bóng dáng của Trương Tú Anh đang khoan thai đi vào cửa hiệu giày gần đó, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.Anh không ngờ một cô gái mảnh khảnh mà lại ra tay lanh lẹ, động tác rất chuyên nghiệp và đẹp mắt.
Hôm nay anh ta cùng với trợ lý đi khảo sát trung tâm thương mại này.
Tập đoàn của anh ta mới đầu tư vào Ninh Thành chưa lâu, muốn mua lại Trung Tâm thương mại và khu đất xung quanh để xây cao ốc.Vì thế hôm nay anh ta tới đây vừa hay được chứng kiến một màn đặc sắc.
Anh nhận ra cô chính là cô gái ngồi bên cạnh anh trên máy bay dáng vẻ chật vật, nức nở như con thú bị thương khi mơ của cô khiến anh chú ý.
Anh đã nghe thấy cuộc cãi vã của họ nên đã biết cô chính là cô cả nhà họ Trương.
Môi anh khẽ Cong lên, cô gái này cũng thật thú vị.
Buổi chiều, Lăng gia.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!