Vũ Tiểu Kiều, “An An, không có tại sao, không thể được là không thể được" Vũ Tiểu Kiều nói.
An Tử Dụ than thở một hơi, "Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc đến Nhất Hàng nữa." “ở trong lòng di, sao lại chỉ có anh
Tùng? Mà không nghĩ đến sự vất vả của cậu một chút nào, bây giờ còn ép cậu phải gả cho Tào Xuyên.
Lẽ nào cậu phải luôn nhẫn nhục chịu đựng để nghe theo sự sắp đặt của dì sao?” Vũ Tiểu Kiều, “An An, cậu cũng biết tình hình của anh trai mình, lần này....!anh trai là vì bảo vệ mình nên mới phát bệnh nặng hơn phải nhập viện, mình khá là áy náy.
An Tử Dụ, “Ảy nảy là áy náy, không được gộp với chuyện cả đời của cậu!”
Vũ Tiểu Kiều, “Thực ra mẹ mình nói cũng có lý, mình không thể ích kỷ chỉ suy nghĩ cho bản thân mình được
An Tử Dụ, “Nhưng Tiểu Kiều à, cậu và Tào Xuyên...
Vũ Tiểu Kiều, “Để mình suy nghĩ thêm.
Dù sao mình cũng phải gả đi, nếu như có thể tìm được một người đối xử tốt với anh trai thì mình cũng không mong muốn gì hơn"
An Tử Dụ, “Còn hạnh phúc của cậu thì sao?”
Câu hỏi của An Tử Dụ hỏi trúng vào nỗi lòng của Vũ Tiểu Kiều khiến cô lập tức khó có thể trả lời được.
Cô còn có tư cách có được hạnh phúc sao?
Nếu như giữa hạnh phúc và anh trai bắt buộc phải lựa chọn một cái thì có nhất định sẽ chọn anh trai.
An Tử Dụ đau lòng ôm lấy Vũ Tiểu Kiều, “Kiều Kiều, mình thực sự sợ có một ngày, cậu sẽ không chịu được tất cả nhưng thứ này mà bị mệt đến mức ngã xuống”
Vũ Tiểu Kiều nở nụ cười, một đôi mắt sáng lấp lánh ánh sao, vỏ vai An Tử Dụ, “Mình rất kiên cường! Chuyện gì cũng không đánh ngã được mình"
An Tử Dụ bật cười, "Đúng, Kiều Kiều của chúng ta được đúc từ sắt, nên sẽ không dễ bị đánh đổi
An Tử Dụ và Vũ Tiểu Kiều nói chuyện phiếm với nhau được một lúc thì An Tử Dụ đưa vở ghi chép trên lớp cho Vũ Tiểu Kiều.
An Tử Dụ, "Bây giờ cậu đang nghỉ học, Vũ Phi Phi cũng dọn ra khỏi ký túc xá, độ này cô ta rất hung hăng càn quấy, nghe nói cô ta sắp đính hôn với cậu Thần nhà họ Tịch.
Loại người như cô ta, sao có thể leo lên cậu Thần nhà họ Tịch? “Vậy sao? Chuyện đó đối với nhà họ Vũ thì được coi là chuyện vui biết bao." Vũ Tiểu Kiều cụp mắt xuống, cười ha ha.
An Tử Dụ, “Kiều Kiều, cậu cũng là con gái của thị trưởng, đều là con gái của thị trưởng, đều có xuất thân như nhau, cậu chưa từng nghĩ đến đoạt lại những thứ vốn thuộc về cậu sao?"
Vũ Tiểu Kiều cười nói, “Bây giờ mình rất tốt." “Vậy cậu và cậu Thần...!An Tử Dụ còn chưa nói xong đã bị Vũ Tiểu Kiều gượng gạo cắt ngang.
Vũ Tiểu Kiều, "Giữa mình và anh ta không có gì hết!”
An Tử Dụ than thở một tiếng Vũ Tiểu Kiều, “An An, cảm ơn vở ghi chép trên lớp của cậu, còn một tháng nữa là thi rồi, mình phải tranh thủ ôn bài, không thể lơ là bài vở được, mình về trước đây!”
Vũ Tiểu Kiều nói xong liền vội vàng chạy về bệnh viện.
Vừa vào phòng, Vũ Tiểu Kiều liền nhìn thấy Lí Thành Sơn đang cười haha tiến lại gần cô.
“Tiểu Kiều, bố đợi con cả nửa ngày rồi."
Nói xong, Lí Thành Sơn lại nói, “Tào Xuyên gọi điện cho mẹ con hẹn con đi ăn cơm."
Tào Xuyên thực sự rất có thủ đoạn, anh ta biết có nghe lời mẹ, cho nên đã chủ động tấn công mẹ cô.
Vũ Tiểu Kiều không lên tiếng, đi thẳng ra thang máy, Lí
Thành Sơn nhanh chóng đi theo sau cô lải nhải.
Lí Thành Sơn, “Tiểu Kiều, đàn ông tốt như Tào Xuyên không dễ tìm! Con không thể cử không để ý đến thắng bé như vậy được! không có Tào Xuyên giúp bố trả 7 tỷ tiền lãi suất cao thì bố đã sớm bị bọn đòi nợ đánh gãy chân, con cũng sẽ phải buôn phiền vì tiền.” “Bây giờ thì tốt rồi, Tào Xuyên giúp con giải quyết tất cả phiền phức, điều này đủ chứng minh rằng Tào Xuyên rất yêu con."
Bây giờ thái độ của Lí Thành Sơn đối với Tào Xuyên là trong lòng tràn ngập sự tán dương.
Vũ Tiểu Kiều vô cùng chán ghét gương mặt của Lí Thành
Sơn, sao bây giờ mọi người đều nhắc đến Tào Xuyên với cô? Vũ Tiểu Kiều, "Anh ta dùng 7 tỷ mua chuộc bố đúng không?”
Lí Thành Sơn ngượng ngùng nói, “Tiểu Kiều, con cũng không được nói bổ như vậy, bố cũng hy vọng con có thể tìm được một người đàn ông tốt yêu thương con.
nói.
“Con không hề cảm thấy Tào Xuyên yêu con" Vũ Tiểu Kiều
Lí Thành Sơn, “7 tỷ, đó là 7 tỷ đấy! Nếu như không phải yêu con thì sao nó có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy giúp bố trả nợt 7 tỷ đó, cho dù là sính lễ cho con thì cũng quá nhiều rồi, hơn nữa còn cả có tiền thuốc men đắt đỏ của anh con nữa.
Ánh mắt khó hiểu của Lí Thành Sơn đang đánh giá trên người Vũ Tiểu Kiều, "Tiểu Kiều, con cũng phải hiểu bây giờ con đang ở trong hoàn cảnh nào, Tào Xuyên không chê con, con còn có điều gì không hài lòng?
Vũ Tiểu Kiều tức giận, “Con có hoàn cảnh như thế nào? Con rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, bố hiểu rõ hơn ai hết
Vũ Tiểu Kiều đấy Lí Thành Sơn ra, cô vừa lau nước mắt không ngừng tuôn ra của mình vừa chạy ra ngoài.
Đột nhiên có một người chắn đường cô đi, một tờ giấy ăn trắng tinh đưa đến trước mặt cô.
Cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Đường Khải Hiên đang dùng ảnh mặt thương xót nhìn cô
Nghĩ đến trước đó Đường Khải Hiên đưa cho cô thẻ ngân hàng có 7 tỷ trong đó, còn nói những lời nói đó của anh ta khiến lúc này Vũ Tiểu Kiều thực sự không có thiện cảm gì với anh ta.
Cô né người ra khỏi tờ giấy ăn mà Đường Khải Hiên đưa đến tiếp tục chạy ra ngoài, nhưng cô lại bị Đường Khải Hiên gọi lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng, truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng , đọc truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng full , Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng full , Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng chương mới